Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe xong, Triệu Như Mộng câm lặng.

Cô ta từng chứng kiến sức mạnh của Lý Trạch Vũ, lúc đó Hách Liên Vô Tình cũng không phải đối thủ của hắn. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm với Hách Liên Vô Tình, cô ta suy nghĩ rất nhiều nhưng cũng không tìm ra lý do Lý Trạch Vũ không truy đuổi mình.

Đến giờ mới hiểu, người ta cố ý cho Hách Liên Vô Tình đào tẩu.

“Anh làm như vậy để làm gì?”

Triệu Như Mộng tò mò hỏi.

“Không thể bật mí với cô được.”

Lý Trạch Vũ ra vẻ thần bí.

Nhưng, đầu óc Triệu Như Mộng dường như vừa được khai quang, cô ta thốt lên: “Anh làm vậy là để nhổ tận gốc Thần Cung?”

“Ha!”

Lý Trạch Vũ liếc nhìn đối phương tỏ vẻ đánh giá cao hơn: “Thật sự không ngờ cô hổ này thật sự không ngốc, hoá ra vẫn thông minh lắm!”

Triệu Như Mộng không nhịn được mà trừng mắt với hắn.

Từ nhỏ đến lớn, ai gặp Triệu Như Mộng cũng khen “thông minh trời sinh”, chỉ có Lý Trạch Vũ mới chê cô ta ngốc.

“Nếu đã vậy thì anh càng nên hợp tác với chúng tôi…”

Lý Trạch Vũ không thể hiểu lý do Triệu Như Mộng muốn bắt tay hợp tác để cùng diệt trừ Hách Liên Vô Tình.

Xét cho cùng, nếu cô nàng này và mẹ cô ta thật sự có lòng phản nghịch thì tại sao lại phải tìm trăm phương ngàn cách cứu Hách Liên Vô Tình ra ngoài?

Triệu Như Mộng giải thích một cách ngắn gọn, nói rằng tất cả đều do mẹ cô ta căn dặn, cô ta chỉ biết thi hành mà thôi.

Lý Trạch Vũ đột nhiên rất muốn gặp mặt mẹ của Triệu Như Mộng, hắn bình tĩnh hỏi: “Cô vừa nói gì cơ? Tôi nên hợp tác với các người hả?”

“Đúng!”

Triệu Như Mộng gật đầu đáp: “Trước khi tới đây, mẹ tôi bảo tôi nhắn với anh một câu.”

“Câu gì?”

Lý Trạch Vũ hỏi.

“Mẹ tôi bảo, nếu anh muốn nước Hạ được hưởng thái bình, hãy diệt trừ Vô Tình Thần Cung, nhưng tuyệt đối không được giết Hách Liên Vô Tình!”

Triệu Như Mộng lập lại lời Yêu Cơ.

Các người chính là muốn tôi giết Hách Liên Vô Tình, kẻ khuyên tôi không giết Hách Liên Vô Tình cũng là các người, coi ông đây là thằng ngu à?”

Lý Trạch Vũ vốn đã mờ mịt, lúc này càng như lọt vào màn sương mù.

Triệu Như Mộng hạ giọng đáp: “Tôi cũng không hiểu rõ lắm, nhưng ngày trước mẹ từng nói cho tôi biết, tuy Thánh Vương bị giam cầm nhưng ba người áp chế lão ta cũng không dám xuống tay giết lão!”

A?

Lời này khiến Lý Trạch Vũ không khỏi nhớ lại những gì đạo sĩ Vô Trần từng nói, hình như Hách Liên Vô Tình xuất thân từ gia tộc ẩn dật thì phải.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ không thể giết Hách Liên Vô Tình!

Lý Trạch Vũ không hiểu biết nhiều về các gia tộc ẩn dật lắm, nhưng nếu có thể làm ba vị sư phụ của mình phải kiêng kị thì thế lực của chúng cũng sẽ không yếu.

Rất nhiều thắc mắc đang lởn vởn trong đầu Lý Trạch Vũ.

“Hãy hợp tác với mẹ tôi, ta có thể tiêu diệt toàn bộ Vô Tình Thần Cung trong vòng ba thánh!”

Triệu Như Mộng nói một câu không mặn không nhạt.

Nghe giọng điệu tràn đầy tự tin của đối phương, Lý Trạch Vũ thốt ra đều mình thắc mắc trong tận đáy lòng: “Tại sao tôi phải tin tưởng các người?”

“Mẹ tôi đã nói rồi, chỉ cần anh chịu bắt tay hợp tác, bà ấy sẵn lòng trong ứng ngoài hợp với anh!”

“Mẹ cô là gì ở Vô Tình Thần Cung?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK