Nam Cung Thạc không cần phải đoán cũng biết, nhất định là Thập Đại Điện chủ và tả hữu sử.
Quả nhiên.
"Đại hộ pháp!"
"Đại hộ pháp..."
Trong xe có mười hai người, tất cả đều có tư thế hiên ngang, thoạt nhìn không phải người bình thường.
Nam Cung Thạc lập tức biến thành dáng vẻ cao cao tại thượng, bình tĩnh nói: "Đều tới rồi, vừa hay, các người đi theo bổn hộ pháp làm chuyện này!"
Mặc dù ông ta không biết vì sao Lý Trạch Vũ lại bảo ông ta vây khốn phái Hoa Sơn nhưng ông ta chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo.
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu!
Cùng lúc đó, Tiêu Diêu Cung.
Lý Trạch Vũ tập hợp tất cả đệ tử của các môn phái lớn lại với nhau, ước chừng mấy ngàn người.
"Lý minh chủ, bây giờ chúng ta xuất phát sao?"
Tống Thành Công lớn tiếng hỏi.
"Không vội!"
Lý Trạch Vũ lắc đầu, mỉm cười nói: "Trước khi đi chúng ta hãy xử lý một số kẻ phản bội đã."
Kẻ phản bội?
Hai chữ này là điều cấm kỵ trong đạo!
Mọi người đều không biết tại sao Lý Trạch Vũ lại đột nhiên nhắc đến chuyện này.
"Lý minh chủ, ai là kẻ phản bội?"
Sư thái Diệt Tình hỏi.
Lý Trạch Vũ liếc nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Tề Tiên Nhi.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn Tề Tiên Nhi.
"Sư thái Diệt Tình, lúc đầu tôi đã nói rằng yêu nữ này không thể giữ lại!"
"Đó chắc chắn là yêu nữ tặc tâm bất tử và tiết lộ thông tin chúng ta sẽ đối phó với Vu giáo ra ngoài..."
Đám đông bàn tán liên tục.
"Tôi không có, mấy người nói nhảm nhí!"
Tề Tiên Nhi cắn môi đỏ, đột nhiên cảm thấy trăm miệng cũng khó cãi.
Lý Trạch Vũ thấy có hiểu lầm, vội vàng xua tay.
"Đừng hiểu lầm tôi, bổn minh chủ chỉ nghĩ rằng cô Tề xinh đẹp nên nhìn thêm mấy lần thôi..."
Đầu tiên, Lý Trạch Vũ bình tĩnh thông báo trong số những người ở đây có kẻ phản bội, sau đó lại chuyển mắt nhìn Tề Tiên Nhi chằm chằm. Thân phận của Tề Tiên Nhi vốn rất nhạy cảm, nên tất nhiên những người khác lập tức liên tưởng tới ngay.
Lúc này, Tề Tiên Nhi thầm tiếc hận vì đã không học được tuyệt chiêu Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của phái Nga Mi, chứ không thì kiểu gì cũng sẽ xông tới cào nát bản mặt Lý Trạch Vũ.
Muốn nhìn bổn cô nương đây cũng được thôi, nhưng sao không bí ẩn một chút?
Dù muốn nhìn một cách quang minh chính đại thì cũng phải biết lựa thời cơ chứ?!
Trước ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Tề Tiên Nhi, Lý Đại đương gia chỉ đành giả vờ như không nhìn thấy, thong thả nói: “Kẻ phản bội mà tôi nhắc đến là người khác, hơn nữa không chỉ một người thôi đâu.”
Câu nói này của hắn khiến toàn trường tức khắc nổ tung.
“Lý minh chủ à, không thể tùy tiện nói đùa kiểu đó đâu.” Tống Thành Công lo lắng nhắc nhở.
Phải biết những người được phép tới đây hôm nay đều là những đệ tử tinh anh của các phái, lòng trung thành của họ với tông môn đã được khảo nghiệm rất nhiều lần.
Giờ Lý Trạch Vũ lại đột ngột tuyên bố như vậy, lòng quân tức khắc lung lay!