Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao khi ấy Tần Chấn cũng là thành viên nòng cốt của Vu giáo, Ninh Vũ Cường có thể bị người của Vu giáo mạo danh cũng không phải chuyện lạ.

Lý Trạch Vũ thật sự không giấu diếm, nói: “Đối phương đúng là người của Vu giáo.”

Hzzzz…

Tô Cẩn Hoa hít sâu một hơi, căn dặn bằng giọng điệu nghiêm trọng: “Quân Dạ, trước mặt cậu đã điều tra được bao nhiêu tin tức liên quan đến Vu giáo? Nếu khối u ác này không bị diệt trừ, nó rất có thể sẽ gây hại cho quốc gia và nhân dân, thậm chí còn làm nền móng nước nhà lung lay!”

“Cho tôi thêm năm ngày, tôi đảm bảo mình có thể nhổ tận gốc đám tà giáo này, ha ha…”

Nói đến đây, Lý Trạch Vũ cười khan, nói: “Ông đừng quên trao huân chương Bauhinia là được.”

Tô Cẩn Hoa cam đoan: “Cậu yên tâm đi, chỉ cần cậu có thể lập nên chiến công lớn này, ngoài huân chương Bauhinia, tôi cũng sẽ cho cậu nhậm chức ở phủ Tổng Quân!”

“Lão già, đừng tơ tưởng tôi nữa.”

Lý Trạch Vũ bực mình: “Đã nói rồi mà, con người tôi quen tự do tự tại, không chịu nổi ràng buộc!”

Hắn hiểu rõ điều này hơn ai hết, mặc bộ đồng phục kia thì dễ nhưng cởi ra lại vô cùng khó!

Nghe vậy, Tô Cẩn Hoa đành cười gượng.

Ông cũng nghĩ đến việc nhân cơ hội này để trao cho Lý Trạch Vũ một chức vị nửa chính thức, sau này có chuyện gì phiền hà còn có thể phái hắn đi xử lý.

Xem ra tiểu tử này chẳng dễ lừa tí nào.

“Chuyện này bàn sau nhé.”

Tô Cẩn Hoa đổi đề tài, trịnh trọng dặn dò: “Cậu hãy nhớ, nếu cậu cần bất cứ sự trợ giúp nào thì cũng có thể nói ra, nhất định phải tiêu diệt đám ung nhọt Vu giáo.”

“OK!”

Lý Trạch Vũ nhìn ra màn mưa đêm ngoài cửa.

Đây là lúc phát huy tác dụng của thân phận minh chủ võ lâm…

Tiêu Dao Cung.

Khi sắc trời vừa chuyển sáng, một chiếc máy bay đáp xuống ở ngoài cổng lớn.

Ba người đàn ông xuất hiện ở một tông môn toàn đàn bà con gái, thoạt nhìn có vẻ không ăn nhập cho lắm.

“Chào sư thúc tổ!”

“Chào sư thúc tổ…”

Dọc đường đi, dù là bốn mươi năm mươi tuổi hay thiếu nữ mười sáu tuổi, tất cả đều lao nhao lên tiếng chào hỏi.

Lý Trạch Vũ gật đầu ra hiệu chào lại, không hề kiêu ngạo chút nào.

Ngọc Phượng Hoàng đang ăn cơm, biết tin Lý Trạch Vũ đến đây, bà lập tức sai đệ tử đi lấy thêm mấy bộ bát đũa.

Ba người Lý Trạch Vũ cũng không khách sáo làm gì, ngồi xuống bắt đầu ăn uống thỏa thuê.

“Sư đệ, đệ về đây sớm như vậy, chắc là có việc khẩn nhỉ?”

Ngọc Phượng Hoàng lên tiếng hỏi thăm.

Lý Trạch Vũ cắn bánh bao, vừa nhai vừa đáp: “Sư tỷ, một lát nữa tỷ hãy truyền lệnh thay đệ, gọi chưởng môn các phái đưa theo các đệ tử tinh nhuệ nhất của bọn họ đến tụ họp ở đây.”

Nghe vậy, Ngọc Phượng Hoàng biến sắc: “Xảy ra chuyện lớn à?”

“Cũng không phải việc lớn đâu.”

Lý Trạch Vũ húp một hớp cháo, nói tiếp: “Đệ đang định đưa mọi người đi diệt trừ đám dư nghiệt Vu giáo mà thôi.”

Hzzz….

Nghe xong, Ngọc Phượng Hoàng hít sâu một hơi.

Ngay cả chuyện diệt trừ Vu giáo cũng không được xem là việc lớn thì còn việc gì lớn nữa?

Sự việc vô cùng quan trọng, Ngọc Phượng Hoàng đích thân liên hệ với các chưởng môn phái lớn.

Bạch Tố Y liếc nhìn Lý Trạch Vũ, có chút do dự, không đi theo sư phụ.


“Có việc à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK