Sau khi dao quân dụng trong tay Lý Trạch Vũ chém đứt vũ khí của đối phương thì hắn nhanh chóng lợi dụng tình huống này để tiến lại gần hơn một chút.
"Roẹt!”
Một đao ngang cổ!
Falcon chỉ cảm thấy cổ của mình vô cùng lạnh lẽo, sau đó là chất lỏng đỏ tươi không ngừng chảy ra.
"Đội trưởng!"
"Falcon..."
"Rầm!"
Cơ thể Falcon nặng nề đập xuống đất.
Có lẽ đến bây giờ hắn ta vẫn không dám tin tưởng mình sẽ chết ở nơi này!
Cảnh tượng này ngay lập tức khiến tất cả nhưng người cảm thấy da đầu run lên.
Dưới tình huống bị mấy chục người bao vây, đội trưởng Falcon của chiến đội Loucester bị một đao của hắn chém giết.
Người hoảng sợ nhất chính là Andres và Jack.
"Nổ súng, chỉ có thể nổ súng!"
Jack không ngừng lẩm bẩm một mình.
Lúc này Andres cũng quên mất nhắc nhở trước đó của Falcon, hét lớn: "Xử lý hắn, dùng súng xử lý hắn..."
"Tạch tạch tạch!"
Một chi lại một chi họng súng nhắm chuẩn Lý Trạch Vũ.
Sau một khắc...
"Cộc cộc cộc!"
"Đoàng đoàng đoàng!"
Súng trường và súng ngắn điên cuồng bắn phá.
Ngay khi Andres nghĩ rằng đối phương sẽ bị bắn thành cái sàng thì Lý Trạch Vũ lại lần nữa biến mất tại chỗ.
"Người đâu?"
"Mẹ nó, hắn lại chạy đi đâu rồi?"
Trái tim Andres bị nỗi sợ hãi chiếm giữ trong nháy mắt.
"Đoàng đoàng đoàng!"
Ba tiếng súng vang lên liên tiếp, ba thành viên chiến đội lập tức ngã xuống.
Không sai một li!
"Hướng chín giờ!"
Một đội viên chiến đội đã tìm được vị trí viên đạn, những người còn lại ngay lập tức nhắm súng của họ theo hướng chín giờ rồi bóp cò mà không cần suy nghĩ.
Tuy nhiên, một băng đạn đã hết, ngay cả một con chim cũng không có.
"Đoàng đoàng!"
Lại là hai tiếng súng nữa vang lên liên tiếp, hai thành viên chiến đội Losester trốn trong góc ngã xuống.
Andres cảm thấy vô cùng hoảng sợ, không ngừng nhìn xung quanh, nhưng anh ta không thể tìm thấy
bóng dáng của Lý Trạch Vũ ở đâu cả.
"Đoàng đoàng đoàng..."
Tiếng súng vang lên không ngừng, và cũng không ngừng có người gục xuống.
"Điều tra, mau điều tra vị trí của đối phương!"
"Đối phương đang không ngừng di chuyển vị trí, tốc độ rất nhanh, chúng ta hoàn toàn không tìm được!"
Ngay cả những thành viên được huấn luyện bài bản của Losester cũng hoảng sợ.
Bọn họ làm công việc này nhiều năm như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ giống như một con ruồi không đầu, đừng nói là chiến đấu với đối phương, mà ngay cả vị trí của người ta ở đâu cũng không tìm được.
"Tuyệt đối không được để hắn cầm súng!"
Những lời của Falcon trước khi chết cứ không ngừng vang lên bên tai Andres.