Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch Vũ đột nhiên bật cười, nói với giọng mỉa mai: “Người của tôi vẫn còn ở trong cung Thánh hoàng này, thế mà ông lại trợn mắt kêu tôi đưa người đi rồi, đúng là nói dối không biết ngượng mồm!”

Ặc…

Gurio nhếch mép, cuống quýt sửa lời: “Là bị người của cậu đưa đi!”

Tiếp đó, hắn ta nhìn sang Bruce đang hoang mang ra mặt, “Tướng quân Bruce hãy tin tôi, tiến sĩ Chử thật sự không còn ở Thánh Đình, ông ta bị người của Quân Đế đưa đi rồi!”

“Mẹ kiếp!”

Lý Trạch Vũ tức giận đến mức dậm chậm: “Mẹ nó, nếu tôi đưa tiến sĩ Chử đi được thì tôi còn ở lại Thánh Đình làm cc gì? Ở lại chơi gái hả?”

“Quân Đế, xin hãy ăn nói lịch sự chút.”

Gurio lớn tiếng cảnh cáo: “Thánh Đình là nơi thiêng liêng nhất trần đời, không thể chịu lời xúc phạm của bất cứ ai!”

“Thánh hoàng, rốt cuộc ông có ý gì?”

Bruce hỏi bằng giọng điệu chất vấn.

“Tướng quân Bruce, tiến sĩ Chử thực sự bị người của Quân Đế đưa đi rồi!”

Gurio bỗng có cảm giác oan ức nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không sạch tội.

Nhưng Bruce lại cảm thấy mình đang bị Gurio đùa giỡn.

Gurio nói Chử Vệ Hoa đã được người của Lý Trạch Vũ đưa đi, nhưng tại sao tên kia lại không đi cùng Chử Vệ Hoa luôn đi, chẳng lẽ hắn thật sự muốn ở lại Thánh Đình chơi gái hay sao?

Được rồi, cho dù Gurio ông không nói dối…

Nhưng, Chử Vệ Hoa bị Thánh Đình khống chế mà, hơn nữa Thánh Đình cũng đã đồng ý sẽ giao người cho nước Mỹ, tại sao Gurio ông lại lật lọng đưa người cho Quân Đế, fuck, ông có ý gì đây?

Bruce hiện đang vô cùng tức giận.

Song, ông ta là tướng quân năm sao của nước Mỹ, Gurio đùa giỡn ông ta cũng đồng nghĩa với việc vả vào thể diện nước Mỹ!

Gurio phát hiện vẻ mặt Bruce có chút bất thường, vì vậy ấm ức nói: “Tướng quân Bruce, hồi nãy tôi đã đánh cược với Quân Đế…”

Ngay sau đó, Gurio kể lại những chuyện đã xảy ra vào một giờ trước, thiếu điều lấy danh tiếng ra thề thốt.

“Ha ha ha, ha ha ha ha…”

Tiếng cười của Lý đại đương gia lại một lần nữa vang khắp giáo đường, kế tiếp là cười lạnh, nói: “Tôi thừa nhận đám Thánh kỵ sĩ kia là tôi giết, nhưng đó là vì Thánh Đình các người phái họ ra ngăn cản tôi chứ. Tôi chưa hề đánh cược gì với các người!”

“Tướng quân Bruce, hãy tin tôi, không tin thì ông có thể hỏi những người đang ở đây…”

“Nực cười, tất cả kỵ sĩ ở đây đều là thuộc hạ của ông, ông nói gì thì là cái đó rồi.”

Lý Trạch Vũ ngang ngược cắt lời Gurio.

Bruce liếc nhìn Lý Trạch Vũ rồi lại quay sang phía Gurio.

Trầm ngâm một chốc, ông ta cảm thấy lời nói của Lý Trạch Vũ khá đáng tin.

Đơn giản nhất là nếu Chử Vệ Hoa thật sự được Lý Trạch Vũ đưa đi thì hắn hoàn toàn có thể bỏ đi cùng ông ấy, chẳng cần ở lại đây làm gì.

Dù vậy, ông ta cũng không nghĩ ra lý do Gurio không chịu giao người ra!

Đúng lúc Bruce rối bời trăm mối không có cách giải, Lý Trạch Vũ đột nhiên hắng giọng hỏi: “Bruce, ông có muốn biết lý do khiến Gurio nói dối không chớp mắt, vu vạ tôi đưa tiến sĩ Chử rời khỏi đây không?”

“Cậu nói đi!”

Bruce đáp lại ngay.

Lý Trạch Vũ hừ lạnh, đáp: “Bởi vì Gurio đã bị người Nhật thuyết phục, hắn ta muốn giao người cho phía Nhật Bản. Còn về lý do ông ta muốn giao người cho Nhật Bản thì tôi không cần nói nhiều lời nhỉ?”

Nghe xong, Bruce lập tức biến sắc.


Ông ta đương nhiên có thể đoán ra mục đích khiến đám Nhật Bản muốn có được tiến sĩ Chử, đơn giản là chúng muốn đá đít nước Mỹ, giành lấy người nghiên cứu bom thông minh, hưởng thụ thành quả của nước Anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK