Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười tỷ, nghe thì chỉ có một hai chữ nhưng số tiền ứng với mấy từ này cũng đủ chất chồng thành núi.

Lý Trạch Vũ tự cho rằng mình đã chân thành lắm rồi, đối phương sẽ không có lý do nào để cự tuyệt.

Nhưng….

“Đồ điên!”

Triệu Như Mộng ở Tái Bắc xa xôi mắng một câu rồi cúp máy luôn.

Đúng lúc này, Yêu Cơ cũng thong thả lại gần, thấy sắc mặt con gái có chút bất thường, bà ta kinh ngạc hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”

“Mẹ! Mẹ tới đúng lúc quá!”

Triệu Như Mộng nhíu mày, nói: “Con sợ rằng mình sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao cho con lần này.”

“Vì sao?”

Yêu Cơ hơi biến sắc.

Trước đây, dù bà ta giao bất cứ nhiệm vụ gì thì con gái cũng chưa bao giờ khước từ, luôn dốc hết sức để hoàn thành.

“Tên kia hình như có vấn đề ở đây!”

Triệu Như Mộng chỉ chỉ vào đầu.

Đầu óc có vấn đề?

Yêu Cơ cau mày, ngờ vực hỏi: “Không phải chứ?”

Nếu đầu óc tên kia thực sự có vấn đề thì làm sao có thể lên làm minh chủ võ lâm, khiến cả đám võ lâm hào kiệt ngoan ngoãn phục tùng?

Hơn nữa, cho dù đầu óc của tên thái tử hào môn hàng đầu kia có vấn đề thật thì nhà họ Lý chắc chắn cũng sẽ sử dụng quyền thế để tìm kiếm danh y chữa lành bệnh cho hắn.

Do đó, bà ta không hề tin vào lời giải thích của con gái.

Song, sau khi Triệu Như Mộng thuật lại nội dung của cuộc điện thoại vừa nãy, Yêu Cơ trở nên im lặng.

Qua một hồi trầm ngâm, bà ta nhìn con gái bằng ánh mắt đầy thâm ý: “Con và hắn quen biết từ trước à?”

“Mẹ, con chỉ từng gặp hắn một lần thôi!”

Thấy mẹ nhìn mình bằng ánh mắt lấy làm lạ, Triệu Như Mộng bỗng cảm thấy bực bội khó tả, thầm trách tên đàn ông kia nói bậy nói bạ!

Yêu Cơ ngẫm nghĩ rồi nói: “Nói chuyện qua điện thoại lúc nào cũng bất tiện, thế này nhé, con đến Hoàng Thành gặp hắn trực tiếp đi!”

“Ừm… Vâng!”

Triệu Như Mộng tuy không tình nguyện lắm nhưng vẫn nghe theo.

Dù sao, từ nhỏ đến lớn cô ta cũng chưa từng từ chối mẹ!

“Yêu kỳ chủ, Thánh Vương muốn gặp ngài!”

Một gã đàn ông tóc ánh kim, thắt kiểu đuôi ngựa tiến vào.

Yêu Cơ khẽ nhíu mày, đáp: “Tôi biết rồi, cậu ra ngoài trước đi, tôi sẽ tới ngay!”

“Vâng!”

Đối phương kính cẩn lui ra ngoài.

Yêu Cơ quay người nhìn về phía con gái: “Như Mộng, việc này không thể chậm trễ, bây giờ con lên đường ngay đi. Nhớ lấy, chỉ cần hắn bằng lòng hợp tác với bên ta, chúng ta có thể chấp nhận tất cả điều kiện mà hắn đưa ra!”

“Vâng, con gái hiểu rồi.”

Triệu Như Mộng đáp.

Cùng lúc đó, ở Phủ Long Chủ.

Lý Trạch Vũ đột nhiên trở nên đăm chiêu ủ đột.

Lý Trạch Vũ ở bên cạnh trầm giọng hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”

“Chưa!”

Lý Trạch Vũ thở dài, nói: “Dù có chuyện thì ông cũng không giúp được tôi!”

“Cậu không ngại thì nói một chút xem nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK