Sau khi mấy trăm con rối trẻ con của Vu giáo và hơn hai trăm võ lâm nhân sĩ bị áp giải đến Hoàng Thành, các thành viên trong Long Tổ gần như không có thời gian rảnh.
Những võ lâm nhân sĩ kia khá tốt, hầu như đều xuất thân từ gia đình trong sạch và không có dấu vết tiền sử đen tối gì.
Còn đám rối trẻ con của Vu giáo thì khác.
Đa số bọn chúng đều có thân phận đặc biệt, giá trị con người của kẻ có địa vị thấp nhất trong số đó ít nhất cũng lên đến con số hàng chục triệu và giữ chức quản lý cấp cao tại một công ty lớn nào đó.
Mà những kẻ có thân phận cao nhất, ví dụ như mười tên đại điện chủ và tả hữu sứ hầu như đều là người giàu và có quyền lực thống trị một phương.
Nếu tùy ý tiêu diệt bọn họ sẽ tạo ra một đợt rung động mạnh mẽ như sóng thần.
Nhưng nếu không giải quyết bọn chúng thì không ai biết sẽ để lại tai hoạ ngầm gì trong tương lai.
Khi Tô Cẩn Hoa rơi vào tình thế khó xử, Lý Viễn Sơn đã tới phủ Long chủ, ông ấy chỉ nói vài câu ngắn gọn rồi rời đi.
"Kẻ mà người khác không dám động cứ giao cho nhà họ Lý của tôi, kẻ mà người khác không giám giết thì nhà họ Lý của tôi sẽ giết! Mặc kệ là người thân hay cấp dưới của đám người đó, cứ nói với bọn họ rằng món nợ này cứ tính lên đầu nhà họ Lý, nếu ai muốn trả thù cứ việc tới!"
Tô Cẩn Hoa và những đại lão đứng đầu đều sôi nổi tỏ lòng kính nể.
Bọn họ hiểu rõ, ông cụ này luôn đặt lợi ích của quốc gia và nhân dân ở vị trí số một!
Vì vậy, cuối cùng là những kẻ cứng đầu hoặc những kẻ giàu có phạm nhiều tội ác đều bị áp giải đến Bắc Cương.
Lúc này, có rất nhiều quyền quý liên kết với nhau để gây áp lực cho chính phủ, yêu cầu chính phủ nhanh chóng thả người, nếu không sẽ phải gánh chịu hậu quả v.v...
Căn cứ quân sự Bắc Cương.
Lý Định Quốc mặc quân phục ngồi trên ghế chủ toạ, thần thái oai phong.
Trâu Hổ nhíu mày khuyên nhủ: "Lý tướng quân, nếu giết đám người đó thì không biết sẽ có bao nhiêu quyền quý trong cả nước oán hận nhà họ Lý, ngài chắc chắn muốn làm vậy sao?"
So với người khác, Trâu Hổ càng hiểu rõ nếu Lý Định Quốc kiên quyết giết chết những kẻ quyền quý có thân phận đặc biệt đó, nhà họ Lý nhất định sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Ví dụ như những quan chức địa phương thuộc phe nhà họ Lý tám chín phần sẽ bị người có lòng gây khó dễ, không thể lập được công lao, con đường làm quan không có tương lai.
Kể từ đó, để thoát khỏi tình trạng bế tắc, bọn họ đành phải rời bỏ nhà họ Lý.
Vậy thì nhà họ Lý vốn đang đứng trên đỉnh cao danh vọng có thể sẽ bị đẩy ra khỏi hàng ngũ những gia tộc giàu có bậc nhất.
Đây là một sự tổn thất không gì bù đắp được!
"Đại Hổ à, cha tôi đã từng nói với tôi một câu thế này: Địa vị và chức quan mà chúng ta đang sở hữu là do quốc gia và người dân ban cho, vì quốc gia và nhân dân, dù có phải máu chảy đầu rơi thì cũng là chuyện đương nhiên!"
Nói đến đây, Lý Định Quốc đứng dậy, kiên quyết nói: "Áp giải đám người đó tới pháp trường cho tôi, bổn tướng quân sẽ tự tay xử quyết bọn họ!"
...
Khâm Châu, Thập Vạn Đại Sơn.
"Ầm, ầm!"
Ba người Sói đen, Jenny và George đồng loạt bắn ra một viên đạn pháo.
Giây tiếp theo, mấy chục toà địa cung bị phá hủy, biểu tượng chính thức của Vu giáo hoàn toàn sụp đổ.
Trên hai chiếc xe tải hạng nặng chở đầy vàng bạc châu báu và những bảo vật giá trị liên thành, những thứ này là tài sản mà Vu giáo đã tích lũy suốt mấy chục năm qua, ước tính tổng giá trị hơn năm mươi tỷ.
"Tiểu Nam, không ngờ cậu cũng là một nhân tài." Lý Trạch Vũ khen thật lòng.
Nam Cung Thạc có thể trở thành cường gia Thiên nhân cảnh chứng tỏ năng khiếu về võ đạo của ông ta rất cao, trong mấy năm ông ta quản lý Vu giáo thấy Hướng Dương Thiên, dù là các thành viên chủ chốt hay đám rối trẻ con đều bị ông ta dạy cho ngoan ngoãn.