Cậu không ngừng hít chút dưỡng khí ít ỏi trong mặt nạ thở.
Người lính đánh thuê ôm cậu đã chết tại chỗ do xuất huyết bên trong khi va chạm.
Dù không còn thở nhưng anh ta vẫn ôm chặt cậu, khăng khăng bảo vệ, Hữu Hữu bị trói chặt trong ngực anh ta, không ngừng chìm xuống đáy.
Cách mặt biển ngày càng xa, cậu liên tục duỗi tay nhưng mọi cố gắng đều vô ích!
“Mẹ...”
Hữu Hữu vùng vẫy há miệng thở, phát ra những tiếng gọi mơ hồ.
“Cha...”
“Anh trai...”
Cậu giãy dụa liên hồi, không phải cậu khao khát được sống.
Mà là, lòng cậu lưu luyến quá nhiều người.
“Nguyệt... Dao...”
…
Trực thăng nổ tung trên không trung, từng mảnh vỡ bốc lửa không ngừng rơi xuống mặt biển.
Trên trời, khói bay mù mịt…
…
Năm giờ sáng, ông mặt trời dần ló dạng.
Đường chân trời xa tít tắp.
Hai chiếc ca-nô trang bị đầy đủ vây khu vực Hữu Hữu rơi xuống, vài chiếc đậu ở giữa bắt đầu vớt.
Hơn mười chiếc ca-nô đậu trên biển, dùng tốc độ nhanh nhất dọn sạch dầu nhớt.
Hơn một tiếng đồng hồ, nhiều người được phái đi vậy mà chỉ vớt được một ít mảnh vụn của máy bay và chiếc vali vẫn còn nguyên năm trăm triệu đô.
Tiểu Dịch Thần vẫn đang hôn mê như cũ.
Vân Thi Thi từng hôn mê một khoảng thời gian ngắn, khi tỉnh lại nghe được tin dữ, tim cô lập tức ngừng đập!
Hữu Hữu rơi xuống biển!
Hiện tại không rõ tung tích!
Cô không chịu nổi đả kích lớn như vậy, cô không tin lao ra khoang thuyền, khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó cô mới thật sự tin Hữu Hữu đã rơi xuống biển.
Nguyên nhân là vì trực thăng nổ mạnh nhưng tại sao phát nổ thì vẫn chưa rõ.
Rơi xuống biển từ khoảng cách hai mươi mấy mét, hiện tại không rõ sống chết.
Mộ Nhã Triết cực kỳ lo lắng, anh mặc đồ lặn, tự mình xuống biển tìm Hữu Hữu.
Cung Kiệt vừa bình tĩnh chỉ huy, vừa trấn an Vân Thi Thi đang sợ hãi bên cạnh.
Cô đứng lì ở khoang thuyền, có thế nào cũng không chịu đi, lòng tràn đầy mong đợi người phụ trách lặn tìm sẽ đưa tin tức tốt về, thế nhưng, trừ một ít mảnh vỡ và một vài thi thể chết trôi thì không có gì tiến triển.
Vùng biển lớn như vậy sâu khoảng mấy nghìn mét.
Trước mắt, những người được phái đi đã tìm kiếm phạm vi cách mặt biển ba trăm mét, đây đã là giới hạn lặn tìm, sâu hơn nữa là nơi rất nguy hiểm vì không có người xuống tới đó, con tàu được trang bị thiết bị đã ra tới giữa biển nhưng không gửi về chút manh mối hữu dụng nào.
Đã không ngừng thu nhỏ phạm vi lặn tìm.
Chỉ vớt những mảnh vỡ kia thôi đã tốn không ít công sức.
Huống hồ còn là một đứa nhỏ tám tuổi, không thể nghi ngờ đó chính là mò kim đáy biển.
“Sếp!”
Một thợ lặn trở về báo cáo đã vớt được một xác chết.
Vân Thi Thi kích động bật dậy, Cung Kiệt lập tức hỏi lại.
Tất cả mọi người đều hồi hộp nín thở, sợ sẽ nghe thấy tin dữ.