"Chính là vợ chưa cưới của anh, cô Tống Ân Nhã."
Mộ Yến Thừa sửng sốt một phen, trong lòng thầm nghĩ, lúc này cô ta đến công ty làm gì?
"Nói với cô ta hiện tại tôi đang bận, không tiện gặp."
Đúng lúc anh ta đang tâm phiền ý loạn không muốn bị người phụ nữ kia làm phiền.
"Vậy.." Thư kí nghe xong, thật cẩn thận nói: "Tôi nói thời gian tới anh còn bận chuẩn bị cho hội nghị?"
"Ừ, cứ nói thế đi."
Thư ký kính cẩn đi ra ngoài.
Không đến vài phút sau ngoài cửa liền truyền đến tiêng giầy cao gót lộp cộp lộp cộp. Ngay sau đó chẳng buồn gõ cửa, Tống Ân Nhã trực tiếp đẩy cửa tiến vào, giọng nói không hề khách khí: "Họp?! Hội nghị gì mà quan trọng đến cả tôi cũng không thể gặp?"
Mộ Yến Thừa ngẩng đầu, nhíu nhíu mày, vẻ mặt không vui nói: "Không phải tôi đã nói hiện tại đang bận sao, có chuyện gì không thể chờ tôi tan làm rồi nói được à?"
"Anh có nhất thiết phải tránh tôi như vậy không?! Chẳng lẽ, trong mắt anh, tôi là thú dữ ăn thịt anh sao?"
Mộ Yến Thừa phiền não, xoay mặt đi không thèm nhìn cô ta.
"Tôi có việc muốn nói với anh!"
"Chuyện gì mà nhất định phải nói ở công ty? Ở công ty, chỉ nói việc, không nói chuyện tư!"
Cô ta nghe xong, nhất thời thẹn quá thành giận, kích động tiến lên một bước: "Mộ Yến Thừa, thái độ của anh đây là gì hả! Anh nghe kỹ cho tôi..."
Tống Ân Nhã nói đến một nửa, bỗng nhiên liền im bặt, ánh mắt rơi trên những trang giấy vung vãi trên mặt đất, Cô ta tò mò đi lên phía trước, nhặt một tờ trong số đó lên, trên giấy rõ ràng có ảnh chụp của Mạnh Tinh Tuyết.
Là tài liệu về Mạnh Tinh Tuyết!
Trái tim cô ta khẽ lỡ một nhịp, trong lòng bỗng cảm thấy vô cùng khuất nhục!
Làm gì đây?!
Chẳng lẽ, người đàn ông này đang phái người đi tìm cô ta?!
Tống Ân Nhã nhanh chóng đảo qua giấy tờ, vừa sợ vừa cầm mấy tờ giấy khác lên xem, liếc mắt một cái liền thấy rõ ràng, những nơi tìm kiếm qua còn có cả bệnh viện.
Bệnh viện?!
Bệnh gì mà cần đến bệnh viện kiểm tra?
Chẳng lẽ...
Tống Ân Nhã lập tức cảnh giác nghĩ tới một loại khả năng!
Người phụ nữ kia mang thai rồi!
Mang thai rồi?!
Vậy...
Người phụ nữ này sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ đối với cô ta!
Đối với nhà giàu mà nói, phụ nữ xuất hiện cũng không phải vấn đề gì khó nói, uy hiếp lớn nhất chính là đến từ đứa bé trong bụng cô.
Cô ta có thủ đoạn có thể khiến cho người phụ nữ này cả đời cũng không thể tiến vào cửa nhà họ Mộ!
Nhưng đứa bé trong bụng Mạnh Tinh Tuyết lại không nhất định!
Nếu Mạnh Tinh Tuyết mang thai, hơn nữa còn sinh đứa bé này ra, như vậy khi Mộ Yến Thừa tìm được đứa bé sẽ mang nó về nhà họ Mộ...
Một ý nghĩ đáng sợ không ngừng hiện lên trong tâm trí cô ta, nếu đứa bé trong bụng người phụ nữ kia là con trai nhất định sẽ tạo thành uy hiếp vô cùng lớn đối với cô ta!
"Cô ta mang thai rồi?!"
Tống Ân Nhã cầm tư liệu chất vẫn anh ta: "Có phải cô ta mang thai con của anh không!"
Lời nói của cô ta rất giống như muốn kiếm chuyện, Mộ Yến Thừa cực bất mãn với cách thức chất vấn này của cô ta, thật giống như đang thẩm vấn phạm nhân!
Vì thế, anh ta mở miệng, giọng nói không mấy thân thiện!
"Chuyện của tôi không liên quan đến cô!"
"Anh là chồng chưa cưới của tôi, chuyện của anh thế nào lại không liên quan đến tôi?!"
Tống Ân Nhã vô cùng kích động nói: "Người phụ nữ này còn giữ lại sẽ là một tai họa! Mộ Yến Thừa, anh không được lén lút đi tìm tiện nhân kia, cũng không được nhớ đến cô ta! Đứa bé này không thể giữ lại!"