Bà ta trầm ngâm một lúc lâu, lại nghe Tống Ân Nhã lảm nhảm nói, “Mộ Yến Thừa chắc chắn sẽ cảm thấy bất ngờ, sau đó cảm thấy con không biết xấu hổ! Huống hồ không phải mẹ nói, nhà họ Mộ đang thu xếp hôn sự cho anh ta sao. Nghe nói bác Mộ nhìn trúng cho anh ta cô chủ nhà họ Lâm, Lâm Tuyết Nhã! Con chủ động tìm tới cửa... Đó không phải là cho không sao?”
Dừng một chút, cô ta lại không tình nguyện nói, “Hơn nữa con nói con mang thai đứa bé của anh ta, anh ta có tin không, đó là một chuyện! Anh ta không chạm qua con, tự nhiên trong bụng con lại có đứa bé của anh ta, người ta chắc chắn sẽ cảm thấy không tin lời con được! Con không cần như vậy...”
Tống Ân Nhã hít một hơi khí lạnh, cười chua xót, “Huống hồ con làm giám định DNA hai lần rồi, làm lần thứ ba nữa, con sợ đứa bé... Mẹ, đứa bé đến được không dễ, con không muốn bí quá hóa liều! Nếu không có đứa bé này, kế tiếp con phải làm sao! Mẹ, con nên làm gì bây giờ?”
“Chuyện này mẹ sẽ nghĩ biện pháp khác!” Giang Khởi Mộng nhíu mày, vừa an ủi cô ta xong, vừa rơi vào trầm tư.
Khi Tống Ân Nhã do dự, lại thấy trên mặt Giang Khởi Mộng có chút biến hóa, “Con nói, con chưa từng tiếp xúc với cậu ta.”
“Dạ.”
“Vậy tạo ra một lần tiếp xúc thân mật, không phải được rồi sao?” Giang Khởi Mộng nói.
“Hả?”
Tống Ân Nhã không hiểu bà ta nghĩ cái gì.
Giang Khởi Mộng nói, “Mẹ nghe nói, Mộ Yến Thừa bề ngoài thì theo khuôn phép, nhưng ở ngoài cũng chơi đùa không ít phụ nữ, nên cũng thường lui tới những nơi như night club quán bar! Chuyện của Vân Tích qua đi, mẹ tìm cơ hội, sắp xếp một phen, chuyện này liền nước chảy thành sông rồi!”
Giang Khởi Mộng không có chút nào cảm thấy, thủ đoạn của bà ta rốt cuộc có bao nhiêu xấu xa hạ lưu.
Tống Ân Nhã bị những lời nói của bà ta mê hoặc, truy hỏi, “Biện pháp gì ạ?”
“Đến lúc đó con liền biết!”
“Bây giờ không thể nói sao?”
Tống Ân Nhã có chút không vừa ý, “Mẹ, nếu mẹ muốn con phối hợp, vì sao bây giờ không nói? Cho con chuẩn bị tâm lý cũng được, đừng để đến lúc đó ‘Đột nhiên tập kích’, không có một chút phòng bị, không được tốt lắm!”
“Ai nha, mẹ nói, trong lòng con đừng cảm thấy không được tự nhiên, đến lúc đó lại không phối hợp!”
Giang Khởi Mộng dừng một chút, đem phương pháp nghĩ trong lòng nói ra.
Hóa ra, bà ta nghĩ như vậy.
Không phải Mộ Yến Thừa thường xuyên đến night club sao?
Đến lúc đó bà ta sắp xếp một số người, cố ý làm anh ta quá chén, hoặc là cho vào rượu của anh ta chút thuốc mê, sau đó đưa anh ta vào trong khách sạn, để cho anh ta và Tống Ân Nhã ở chung một phòng.
Sau đó lại động tay động chân một chút.
Đợi cho trời sáng, người tỉnh lại, anh ta nhìn thấy mình ngủ với Tống Ân Nhã, tất nhiên sẽ nghĩ mình vì say rượu, cùng cô ta triền miên.
Đây không phải là lý do thuận lợi sao?
Tự nhiên như thế, đứa nhỏ liền có rồi!
Đến lúc đó, tất nhiên có thể mang theo điều kiện nói chuyện với Mộ Yến Thừa!
Với địa vị và bối cảnh của nhà họ Tống, chỉ cần nói ra điều kiện với anh ta, Mộ Yến Thừa sẽ nhận.
Tống Ân Nhã nghe đến đó, trên mặt đỏ lên, cảm thấy Giang Khởi Mộng làm như vậy, chả khác gì bán cô!
Nhưng chuyện đã đi đến bước này, cũng không chấp nhận được cô ta do dự nhiều như vậy nữa.
Cô ta gây ra tội lỗi, cô ta phải đền bù, không phải sao?