Công ty đứng sau Lý Hương Nhi cũng muốn mượn sự kiện lần này để tuyên truyền.
Người mẫu của công ty muốn trở thành sao cũng không dễ dàng, phần lớn đều không thành, cho dù có thành công thì cũng chỉ nhận được mấy vai phụ, còn nếu không thành công, vậy thì chỉ có thể trở thành món đồ chơi cho mấy người nhà giàu, đến khi người ta chán thì sẽ lại bị vứt đi, lúc đó lại chỉ biết tìm cách lấy lòng người ta.
Muốn tuyên truyền cho Lý Hương Nhi quả thật không dễ dàng.
Anh ta đi thẳng đến chỗ văn phòng, đóng cửa lại, nhớ tới vụ lùm xùm trên weibo, nhất thời cảm thấy bực bội.
Từ trước đến giờ, điều khiến anh ta cảm thấy phiền muộn đều không phải là thanh danh của anh ta, càng không phải là anh ta sẽ phải chịu ảnh hưởng thế nào, anh ta chỉ nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng của Vân Thi Thi.
Lần này xảy ra chuyện như thế, không biết cô sẽ nhìn anh ta với ánh mắt thế nào.
Chết tiệt, sao anh ta lại để ý đến suy nghĩ của cô thế này cơ chứ.
Cô sẽ cảm thấy anh ta rất tùy tiện sao?
Hay là, sẽ đối xử với anh ta giống như đối đãi với những tên bại hoại khác trong làng giải trí?
Anh ta cực kỳ để ý.
Thế nhưng bên phía Vân Thi Thi vẫn không có tin tức gì, chỉ có Tần Chu đứng ra xử lý mọi việc, tạm thời lựa chọn án binh bất động.
Chỉ là buổi sáng có một đoạn phỏng vấn trực tiếp Vân Thi Thi, anh ta có xem qua, đối với chuyện này, dường như cô rất thờ ơ, thậm chí tỏ ra không hề quan tâm, coi đây là chuyện chẳng liên quan đến mình.
Vậy mà anh ta lại thấy có chút cô đơn.
...
Buổi chiều, Vân Thi Thi phải chụp ảnh cho tạp chí.
Tạp chí này là số đặc biệt, hơn nữa còn là do nhiếp ảnh gia hàng đầu cả nước chụp.
Vân Thi Thi và nhiếp ảnh gia trao đổi một hồi, sau khi thảo luận xong, lấy ý tưởng gốc từ câu chuyện Nàng tiên cá, dự định chụp một bộ ảnh dưới nước.
Tổ tạo hình chọn ra mấy bộ trang phục, một bộ màu trắng, một bộ màu đỏ, nhiếp ảnh gia liền chọn cho cô bộ màu đỏ, nói rằng màu đỏ sẽ tạo ra hiệu quả cực kì tốt.
Chuyên viên trang điểm sửa lại bộ tóc màu đen mềm mượt cho cô, khoác lên người cô bộ trang phục cổ trang. Khuôn mặt cô vô cùng ôn nhu, có chút cổ xưa, bởi vậy rất thích hợp với loại trang phục này, nhất là đôi môi đỏ mọng.
Hiện giờ là tháng hai, thời tiết còn khá lạnh, cho dù đã chọn được một bể bơi có nhiệt độ thích hợp, nhưng mà khi Vân Thi Thi xuống nước vẫn cảm thấy cả người như bị đông lạnh.
Nhiếp ảnh gia để cho cô thích ứng một lúc, rồi sau đó cũng xuống nước theo sát cô.
Biểu hiện của Vân Thi Thi lúc chụp dưới nước vô cùng tốt, khiến cho người ta không khỏi kích động, theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, cô ở dưới nước làm ra rất nhiều dáng vẻ động lòng người, giống như nữ thần biển xinh đẹp mỹ lệ.
Nước màu xanh lam, váy dài đỏ tươi, hai mảng màu đối lập làm nổi bật lẫn nhau, Vân Thi Thi với khuôn mặt xinh đẹp, tóc đen lượn lờ, lông mi và tóc đan xen vào nhau, cô ngoái đầu nhìn lại nở nụ cười, môi hồng răng trắng, vừa vô cùng quyến rũ, nhưng lại vừa toát lên khí chất của một nữ vương.
Lúc kết thúc buổi chụp hình, nhiếp ảnh gia ôm máy ảnh như thể vừa nhặt được kho báu, cả tổ ngồi xem ảnh chụp, kích động không nói nên lời.
"Hiệu quả quá tuyệt vời! Nếu như thời gian còn nhiều, tôi nhất định còn muốn chụp thêm!"
Vân Thi Thi bơi ở trong nước, nghe được những lời ca ngợi như vậy, hiểu ý cười.
"Thi Thi, vất vả rồi!"
Sau khi chụp hình xong, Mộc Tịch lập tức lấy khăn lông choàng lên người cô, lập tức đỡ cô đến phòng thay đồ, vội vàng đem giúp cô thay bộ đồ ướt sũng trên người.
"Nhiếp ảnh gia khen cô thật không sai nha! Tôi đã xem qua ảnh chụp rồi, hiệu quả thật sự rất tuyệt!"