“Ừ! Để chị mặc quần áo cho em!”
“Không cần! Em tự mình mặc quần áo! Không cần chị giúp!”
Nữ giúp việc không có biện pháp, đem quần áo sạch đến gần, cậu vụng về mặc quần áo tử tế, lại đến trước gương chỉnh sửa, ngắm nhìn một phen.
Song khi cậu đứng trước gương nhìn mình, bộ dạng quần áo không chỉnh tề, lại có chút mất mát nho nhỏ!
Cậu lại chỉnh quần áo một phen, mãi đến khi trong gương, chiếu lên hình ảnh cậu mặc áo sơmi, bộ dạng sạch sẽ, lúc này mới cười hài lòng.
Nhưng mà hình như quần áo hơi rộng.
Thực ra, bộ quần áo này, không phải dựa theo người cậu mà mua, đêm hôm khuya khoắt, cửa hàng quần áo đều đã đóng cửa. Cố Cảnh Liên muốn người hầu chuẩn bị cho Sở Tiểu Bảo quần áo sạch sẽ, thuộc hạ ở biệt thự nhà họ Cố tìm kiếm một phen, đúng lúc một quản gia nhà họ Cố có con trai sáu tuổi, mua mấy bộ quần áo mới, còn chưa kịp mặc, bởi vậy đưa cho cậu mặc.
Chỉ là vạt áo hơi dài một chút, nhưng mà miễn cưỡng mặc vừa.
“Ai nha, thật đáng yêu!”
Nữ giúp việc liếc mắt nhìn cậu, cảm thấy cực kỳ đáng yêu, nhịn không được tiến lên nhìn.
Sở Tiểu Bảo bị cô ta nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, trên mặt cực kỳ nóng, cậu có chút khẩn trương níu chặt góc áo, có chút mất tự nhiên.
“Đừng nhìn chằm chằm em nữa mà.”
Sở Tiểu Bảo nói thầm một câu, vừa dứt lời, bao tử lại kêu lên một tiếng, thu hút sự chú ý.
Ai nha, lại đói bụng.
Sở Tiểu Bảo ngẩng đầu, nâng mắt nhìn cô ta, nữ giúp việc nhịn cười, lập tức dịu dàng hỏi, “Vậy, chị mang em đi dùng bữa sáng, có được không?”
“Được ạ!”
Sở Tiểu Bảo vừa nghe có đồ ăn ngon, ánh mắt hơi sáng lên, mặc cho nữ giúp việc ôm đến nhà ăn.
Biệt thự nhà họ Cố, là biệt thự trang viên trên tấc đất vàng ngoại ô thành phố.
Nghe nói, biệt thự nhà họ Cố có phong thủy hiếm thấy, truyền lại đời sau trăm năm, bởi vậy, có thể nói, biệt thự nhà họ Cố, đã có hơn trăm năm lịch sử, mười năm trước, trải qua tu sửa lại lần nữa, đem mảng lớn sân nhà nhà họ Cố tu sửa đổi mới hoàn toàn.
Nhà họ Cố có mười mấy vị trưởng lão, bốn đại đường chủ, cùng với hơn trăm người trong tộc nhà họ Cố, đều ở nơi này.
Nhà họ Cố rộng bao nhiêu?
Nếu nói chính xác, chiếm hơn một trăm mẫu, trong đó, sáu bảy mươi mẫu dùng để xây nhà, có khoảng 150 phòng ngủ, tọa bắc nam, mở một cửa hông ở sườn đông, để cho người hầu ra ngoài, mặt khác, có năm cửa ngầm.
Trước cửa lớn có con sư tử bằng đá uy vũ, dùng để trấn tà.
Trên cửa có đinh, mỗi đinh treo một cái đầu thú, có rùa rắn, sư tử hổ báo, hai con phượng và đồ đằng.
Từ cửa lớn đi vào, có các tấm ngăn thành tường, tức là bình phong, có đá cẩm thạch, có ngọc thạch, có gỗ lim điêu khắc các loại chim bay và thú chạy, cùng với phù điêu.
Sau các tâm ngăn là sân, nước chảy trên núi giả, đình đài lầu các, hành lang dài chín cong mười tám quẹo, đa số người hầu đều ở nơi này, nam bên trái, nữ bên phải, lại đi vào trong, còn có chuồng ngựa bên trái, phòng bếp phòng giặt quần áo và phòng để đồ ở bên phải.
Đi qua sân, vào tiếp là đại sảnh, bày bàn thờ và cái bàn, sau đại sảnh là chỗ ở của chủ nhân, trong đại sảnh cũng có một hành lang dài gấp khúc ngăn cách, hai bên hàng lang gấp khúc là một cái ao lớn và vườn hoa, trong ao nuôi rất nhiều những con cá màu đỏ.
Sở Tiểu Bảo nắm tay, đi một lúc thì thở hổn hển.