Nếu không phải vì còn có người ngoài ở đây, anh đã sớm quăng hết phong độ mà cười nhạo cô rồi.
"Anh..." Vân Thi Thi hừ hừ trừng anh: "Sao anh lại bịa ra chuyện ma quỷ để dọa em hả?"
"Anh cho rằng em sẽ không tin mấy chuyện nhảm nhí vô căn cứ này, ai ngờ em lại ngây thơ đơn thuẩn như thế." Mộ Nhã Triết cười nhạo cô.
Vân Thi Thi giận dỗi đấm anh hai cái.
Được lắm...
Lại bị anh gài bẫy.
"Thì ra là chuyện do anh rể bịa ra." Hoa Cẩm rốt cuộc cũng hiểu ra, cười ngất ngưởng: "Trời ạ! Thi Thi, em thật là ngốc nghếch quá đi! Chuyện ma quỷ như vậy mà em cũng tin! Ha ha h."
"Ngậm miệng! Không được cười nữa!" Vẻ mặt Vân Thi Thi đầy tức giận.
Mấy nhân viên công tác đang ngồi nghỉ ở cạnh đó cũng bị cảnh ba người náo loạn làm cho bật cười.
Vợ chồng nhà này cũng ân ái quá đi!
Khoảng thời gian trước, fan của Vân Thi Thi đặt cho hai người họ một biệt danh.
"Estée Lauder"
* Estée Lauder là tên của một nữ doanh nhân người Do Thái, đồng thời cũng là tên chuỗi công ty do bà sáng lập - Estée Lauder Companies, đây là công ty đi tiên phong trong lĩnh vực mỹ phẩm trang điểm. Phiên âm của cái tên này trong tiếng Trung là "Nhã Thi", ghép từ tên của Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi.
Lúc Vân Thi Thi nhìn thấy cái tên này thì đã cười trộm.
Nếu như cái biệt danh này trở nên phổ biến, không biết Estée Lauder có tìm cô làm người phát ngôn không.
Không ngờ rằng không lâu sau đó, Estée Lauder thật sự tìm cô làm người phát ngôn.
Lúc đó, biểu cảm của Vân Thi Thi quả thực là rất chấn động.
Sau khi tạm biệt nhân viên công tác trong đoàn làm phim, Vân Thi Thi và Hoa Cẩm vừa nói vừa cười đi ở đằng sau, Mộ Nhã Triết thì chịu trách nhiệm lái xe tới.
"Thi Thi, em bây giờ thật hạnh phúc." Hoa Cẩm rất hâm mộ: "Nếu như tôi cũng có thể tìm thấy một người đàn ông yêu tôi như vậy thì thật tốt."
Anh ta nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, nói ra một câu khiến người ta hết hồn.
Vân Thi Thi giật mình: "Đàn ông?"
"Không đúng không đúng..."
Hoa Cẩm vội vàng xua tay, có chút ngượng ngùng: "Tôi nói nhầm, là phụ nữ! Là phụ nữ!"
Vân Thi Thi tiếp tục nhìn anh ta với ánh mắt đầy ý tứ.
Hoa Cẩm lập tức giơ tay lên mà thề: "Tôi thề, khuynh hướng giới tính của tôi tuyệt đối bình thường!"
"Hoa Cẩm..."
"Ừ?"
Vân Thi Thi nghiêm trang nói: "Thật ra, thích đàn ông cũng không phải là chuyện đáng xấu hổ."
"..."
Anh ta khóc không ra nước mắt, vội vàng che mặt lại: "Tôi thật sự... không thích đàn ông. Tôi thật sự là trai thẳng số một trong vũ trụ!"
Vân Thi Thi cười: "Hoa Vũ Trực."
* Hoa trong tên Hoa Cẩm, Vũ trong từ "vũ trụ", Trực nghĩa là thẳng
"Lăn đi!" Hoa Cẩm nói được một nửa thì nhìn về phía bóng lưng của Mộ Nhã Triết, bỗng nhiên bật cười: "Nhìn dáng vẻ anh rể rất giống một người đánh xe tận tụy."
"Ha ha!" Vân Thi Thi vội vàng che miệng anh ta lại: "Nếu anh ấy nghe được mấy lời này của anh, coi chừng anh ấy phong sát anh đấy!"
Mộ Nhã Triết mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện sau lưng, lại thấy dáng vẻ cẩn trọng của Hoa Cẩm thì hơi nhíu mày, nhưng không hỏi gì nhiều mà chỉ quay người đi đến bãi đỗ xe để lái xe ra.
Hoa Cẩm vẫn ngồi xe cô về nhà trọ như bình thường.
Anh ta có mua một chiếc xe second-hand, chỉ là không biết vì sao, có lẽ là do anh ta xui xẻo, mua phải một chiếc xe không tốt, mấy năm trước ở thủ đô xảy ra một đợt mưa to lịch sử, nước lũ dâng cao, không ít xe bị ngâm nước đến mức hư hỏng.
Người thợ sửa xe nói với anh ta, đại khái là chiếc xe anh ta mua phải đã từng bị ngâm nước, cho nên lúc đi đường cứ động một tí là sẽ chết máy, động cơ xe bị ngâm nước làm cho hỏng hóc, cần phải thay mới.
Vì vậy mà Hoa Cẩm mặt nhăn mày nhó mất mấy ngày.
Vân Thi Thi muốn vay tiền để mua cho anh ta một chiếc xe mới.
Nhưng Hoa Câm lại nói muốn dựa vào sức mình, tay làm hàm nhai, dùng thù lao đóng phim của mình để mua một chiếc xe.
"Em bảo anh rể cho anh chút tài nguyên là được rồi!" Hoa Cẩm nói với giọng điệu bàn bạc: "Tôi như thế này có được tính là đang ôm đùi* người khác không?"
* "Đùi" là từ lóng chỉ những người có quyền lực và địa vị, "ôm đùi" ý nói có chỗ dựa vững chắc, vừa có ý nịnh nọt lại vừa có ý khinh bỉ, chế giễu