"Người này, không hề tầm thường!"
Lưu Viên Vĩ nặng nề hít một hơi, nhẹ nhàng thả ra một ngụm khói, ánh mắt có chút thâm thúy: "Sợ gia đình bị ảnh hưởng, lần hành động này tuyệt đối không thể khinh thường! Chỉ là không nghĩ tới, mấy năm gần đây người này động thái ngang ngược, không ngăn chặn ngay, sợ rằng sẽ trở thành khối u ác tích của chúng ta!"
Chu Tước nhíu mày, lập tức để tài liệu vào túi, nhàn nhạt hỏi: "Chủ tịch có chỉ thị gì?"
"Nhiệm vụ này, giao cho cô!"
"Tôi nên làm thế nào?" Chu Tước mờ mịt hỏi.
Không ngờ ICPO lại coi trọng vụ án này.
Người đàn ông tên Cố Cảnh Liên này, quả thực không thể khinh thường.
Lưu Liễn Vĩ vén tay áo, đánh giá cô, bỗng dưng cười nói: "Chu Tước, cô có vị trí tối cao ở đây, hơn ba năm, chiến công hiển hách, đó là bởi vì cô có xuất thân là một đặc công tình báo sao?"
Chu Tước cong môi cười: "Đúng vậy!"
"Đã như vậy, thân là một đặc công tình báo, lẻn vào hang ổ của địch, tôi tin tưởng cô sẽ làm được!" Lưu Viên Vĩ nói.
"Ý của chủ tịch, là muốn tôi tới nhà họ Cố để nằm vùng?"
"Bằng chứng phạm tội của người này còn thiếu rất nhiều, trong toàn án quân sự có đầy tội danh liên can tới Cố Cảnh Liên, chỉ cần có đủ bằng chứng, lập tức có thể bắt người!" Lưu Viên Vĩ lại nói: "Tôi muốn cô giải quyết hoàn mỹ bài toán này!"
"Tôi hiểu ý của chủ tịch!" Chu Tước nói xong, cẩn thận cúi chào: "Tôi đi chuẩn bị!"
Chu Tước xoay người, rời khỏi phòng làm việc.
Phía sau, Lưu Viên Vĩ lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Sở Hà nhìn bóng lưng Chu Tước rời khỏi hành lang, nhất thời nghi hoặc.
Hình ảnh hiện lên lần thứ hai là sóng lớn trên mặt nước, một tòa nhà cổ xưa dần hiện lên.
Chu Tước nằm vùng, giả danh một người có tên là Hồng Hà, thuận lợi xâm nhập vào nhà họ Cố.
Nhà họ Cố chia thành bốn đại Đường.
Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ và Chu Tước.
Mà La Sinh Đường, chính là một chi nhánh của Huyền Vũ Đường.
Chu Tước với danh nghĩa là Hồng Hà, lẻn vào La Sinh Đường, đồng thời rất nhanh chiếm được lòng tin của đường chủ La Sinh Đường, được người này tín nhiệm!
Vào đêm, gió lạnh tới tận xương.
Chủ nhà họ Cố ở trong hoa viên, nơi đây phong cảnh tuyệt đẹp, tách biệt với thành phố huyên náo, là nơi yên tĩnh khó tìm,
Nếu trăm năm trước, nơi đây dày đặc những dinh thự của giới quý tộc, mà nhà họ Cố nhìn xa trăm dặm, cũng có xuất thân từ giới quý tộc.
Theo niên đại, mảnh đất này bây giờ chính là nơi đắt đỏ nhất thủ đô, nhưng có một điều, chính là có tiền cũng không mua nổi.
Ngay lúc tấc đất tấc vàng này, bằng vào thế lực của mình, nhà họ Cố vẫn bá đạo độc chiếm nơi đây làm địa bàn.
Lúc này, cửa dinh thự nhà họ Cố, hơn mười chiếc tàu bỏ neo ở ven bờ, xếp thành một hàng dài, mười mấy người mặc tây trang, thân hình khôi ngô đứng ở cửa, sắc mặt lạnh lùng, phát ra khí thế mạnh mẽ.
Chủ nhà họ Cố ngồi ở trước, khoác một cái áo chồn nhung, sắc mặt trắng bệch, tre mặt như tro nguội, nhìn ra được ông đã bị bệnh lâu năm, đến lúc phải buông xuống, có thể nhìn ra được, thời gian của ông ta đã không còn nhiều!