Trong làng giải trí có nhiều nữ nghệ sĩ như vậy, có bao nhiêu người là thuần túy yêu sự nghiệp diễn xuất mà làm việc trong ngành.
Đại đa số chỉ là mượn đóng phim để được nổi tiếng, đợi đến khi nổi tiếng rồi, sẽ có cơ hội được tiếp xúc với giới thượng lưu, giao lưu với những vị danh lưu quý tộc.
Có thể được gả vào nhà giàu, mới là mục tiêu cuối cùng của các cô.
Lâm Chi cũng vậy, cũng không ngoại lệ.
Từ nhỏ hoàn cảnh gia đình cô ta không được tốt lắm, có lẽ là cô ta sợ nghèo, vì vậy vô cùng khát vọng có được tiền tài và vật chất.
Đối với cô ta mà nói, trong hôn nhân, tình yêu có cũng được mà không có cũng chả sao, vật chất mới là cái quan trọng nhất.
Vì vậy, gả cho nhà giàu chính là nguyện vọng lớn nhất của cô ta!
Lâm Chi ảo tưởng, nếu kế hoạch lần này thuận lợi, có thể được Mộ Nhã Triết yêu thích, thì tốt nhất là một cước đá văng Vân Thi Thi đi cho xong, cô ta đã trèo lên cao được rồi, lúc đó, cô ta có thể ra vẻ làm kiêu, khoe khoang trước mặt Vân Thi Thi!
Theo như tin đồn, lần này Vân Thi Thi đi tham dự tuần lễ thời trang, chỉ có một bộ lễ phục là do Louis Vuitton cung cấp.
Những thứ khác thì không biết là từ đâu tới.
Không lẽ cô tự mua?
Đương nhiên là Mộ Nhã Triết cho rồi!
Bộ lễ phục truyền thống của cô rất đẹp, hôm nay lúc ở bữa tiệc, cô áp đảo tất cả những người phụ nữ khác nhờ bộ sườn xám đó, chắc là nhờ Mộ Nhã Triết bỏ rất nhiều tiền ra mua cho cô mặc!
Thật là hào phóng quá đi!
Không ngờ Mộ Nhã Triết lại đối xử rộng rãi với Vân Thi Thi như vậy!
Lâm Chi nghĩ tới mà tràn đầy hâm mộ.
Trong lòng càng thêm quyết tâm hướng về Mộ Nhã Triết.
Nếu một ngày nọ, cô ta cũng được bay lên cao, hừ hừ!
Lúc đó sẽ thật là tuyệt!
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Lâm Chi nhìn thấy Mộ Nhã Triết đứng trước cửa, mặc một cái áo choàng tắm màu đen, giống như là mới bước ra từ trong phòng tắm, cả người ướt nhẹp, mái tóc cũng hỗn độn, nghiêng nghiêng rũ xuống trước mặt, phủ lên mi mắt.
Trên tóc ướt còn nhỏ nước, hẳn là mới ra khỏi bồn tắm.
Trái tim Lâm Chi nhảy lên, trên mặt lập tức ửng hồng!
Đây cũng không phải là diễn kịch, mà là thật sự bị vẻ đẹp của Mộ Nhã Triết mê hoặc, si mê đến mất hồn! Trong nhất thời, lời thoại đã chuẩn bị sẵn sàng lại quên hết sạch không còn cái gì trong đầu, không biết phải mở miệng nói thế nào!
Tầm mắt cô ta dời xuống phía dưới, lại nhìn thấy áo tắm của người đàn ông hơi rộng mở, bộ ngực hiện ra, bắp thịt rắn chắc, còn dính nước, giọt nước chảy dọc từ trên xuống dưới trên cơ bắp chắc nịch của anh, đúng là mê người!
Lâm Chi nhất thời mất khống chế, ánh mắt cứ ngơ ngẩn như vậy, không dời đi chỗ khác được!
Trời ạ...
Được nhìn ngắm người đàn ông này ở khoảng cách gần, so với lần đầu tiên được gặp anh ở cách xa mấy thước, thì lần này càng đẹp trai bức người hơn!
Lần đầu tiên trong đời, cô ta bị một người đàn ông đẹp trai mê hoặc làm cho hít thở không thông!
Người đàn ông như vậy, tuyệt đối là một thiên thần!
Lâm Chi mê muội, thậm chí quên đi sự ghen tỵ của mình với Vân Thi Thi, chỉ có một suy nghĩ trong đầu, nhất định phải bắt được Mộ Nhã Triết, nhất định phải khiến người đàn ông này trở thành vật sở hữu của riêng mình!
Cho dù phải dốc sức cả đời, cũng phải thuần phục người đàn ông này!
Mộ Nhã Triết lười biếng tựa vào cửa, nhìn cô ta, môi mỏng mím chặt thành một vòng cung vô cùng lạnh lẽo.