Lúc cô ta mười sáu tuổi thì quen Mộ Yến Thừa trong một buổi tiệc tư nhân, anh ta liếc mắt một cái đã nhìn trúng cô gái này.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, đàn ông ấy mà, căn bản không có sức chống cự đối với những cô gái xinh đẹp.
Huống hồ Mạnh Tinh Tuyết có thể coi là một món báu vật, quan trọng hơn hết là lúc đó nhận thức của cô ta còn rất ngây thơ và non nớt.
Mộ Yến Thừa rất thích phong cách thanh thuần tinh khiết, vì vậy lập tức dụ cô ta đến bên cạnh mình.
Nói một cách chính xác thì cô ta vừa mới vào nghề đã bị Mộ Yến Thừa cướp đi rồi.
Mạnh Tinh Tuyết không giống với những người mẫu khác, cô ta không có lòng dạ thâm độc như người ta, có lẽ là vì còn nhỏ tuổi nên chưa sành sỏi mấy thủ đoạn như các đàn chị trong nghề, đối với tình yêu, cô ta cũng chỉ ôm một giấc mộng đơn thuần.
Cô ta vẫn luôn cho rằng Mộ Yến Thừa là một anh chàng có gia cảnh tốt, nhưng cùng lắm chỉ là cậu ấm nhà nào đó mà thôi, vì vậy cô ta toàn tâm toàn ý muốn được ở bên cạnh anh ta cả đời, kết hôn, sinh con rồi già đi, vì vậy cô ta cũng dần rút lui khỏi giới người mẫu.
Lúc đầu cô ta đồng ý trở thành bạn gái của Mộ Yến Thừa, ngoại trừ lý do là bị anh ta theo đuổi quá cuồng nhiệt thì cô ta còn động lòng trước lời ngon tiếng ngọt của Mộ Yến Thừa, cảm thấy anh vừa tuấn tú lại vừa chu đáo.
Quen nhau chưa được mấy ngày, cô ta đã hiến thân cho Mộ Yến Thừa, trở thành người phụ nữ của anh ta.
Đương nhiên, ngoài cô ta ra thì bên người Mộ Yến Thừa cũng không thiếu phụ nữ, chỉ là trước khi quen Mạnh Tinh Tuyết thì anh ta cũng từng có mấy lần trải qua chuyện tình một đêm, cũng từng nói chuyện tình cảm, thế nhưng chỉ kéo dài được mấy tháng. Chỉ có Mạnh Tinh Tuyết có thể coi là cuộc tình kéo dài nhất của anh ta.
Chủ yếu là vì Mạnh Tinh Tuyết khôn ngoan, biết cách làm cho anh ta vui vẻ, lúc tâm tình anh ta không tốt thì sẽ không quấn lấy làm phiền anh ta.
Chỉ có một lần bốc đồng duy nhất, đó là lúc Mạnh Tinh Tuyết phát hiện ra anh ta có người phụ nữ khác, cô ta vừa khóc vừa nháo, đòi anh ta phải đưa ra lời giải thích hợp lý.
Khi đó, hai người ở bên nhau được ba tháng.
Mạnh Tinh Tuyết nảy sinh tình cảm sâu sắc với anh ta, mà Mộ Yến Thừa cũng thích người phụ nữ dịu dàng ngoan ngoãn này, vì vậy mới giữ cô ta lại bên người.
Nhưng mà đàn ông đối với phụ nữ lúc nào chả thế, sau khi hết cảm giác mới mẻ thì cũng chẳng còn kiên nhẫn nữa, lúc Mạnh Tinh Tuyết tranh cãi với anh ta vì chuyện anh ta phong lưu thành thói, anh ta cũng chẳng ngại mà hung dữ với cô ta.
Trong nhà họ Mộ, anh ta đã quen ngạo mạn, vì vậy lúc nhìn người phụ nữ kia nước mắt đầy mặt thì chỉ nói: "Trừ cô ra, tôi còn có rất nhiều người phụ nữ khác, đều chỉ mất một buổi tối đã khiến người ta hồn bay phách lạc. Bởi vì thân phận nên tôi cũng chẳng có bao nhiêu tình cảm với phụ nữ, trước giờ tôi chỉ coi phụ nữ là công cụ để giải quyết nhu cầu sinh lý! Nói ra thì cô cũng là người phụ nữ duy nhất có thể ở cạnh tôi quá hai tháng, thứ nhất là vì cô biết nghe lời, thứ hai là bởi vì tôi cũng có chút cảm tình với cô! Nhưng tôi hy vọng cô nhớ cho rõ, tôi không thích nhất chính là loại phụ nữ không biết nghe lời, cứ cố tình gây sự. Nếu cô còn muốn ở lại bên cạnh tôi thì đừng có bày mấy cái trò khóc nháo hay đòi thắt cổ, tôi nhìn mấy cái trò này cũng ngứa mắt rồi!"