Mộ Nhã Triết vừa mới đóng cốp lại, liền nhạy bén cảm thấy phía sau có một tia khác thường, anh cảnh giác quay lại nhìn, lướt qua, cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Trực giác của anh rất nhạy cảm, dù có bị theo dõi cách xa cả trăm mét, anh cũng có thể cảm giác được.
Anh luôn có có giác mình bị một đôi mắt nhìn chằm chằm, thậm chí có cảm giác ánh nhìn đó có đầy gai, hận không thể xuyên thủng từng bắp thịt trên lưng anh, đâm vào tim, hoặc giống như ánh mắt của loài rắn, nhìn chằm chằm.
Chỉ là, trong bãi đậu xe khá tối, có mấy cái bóng đèn xảy ra vấn đề chưa được sửa, lúc sáng lúc tối, trong hoàn cảnh như vậy, rất khó có thể phát hiện mình có bị theo dõi hay không.
Nhưng mà, cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm, anh có chút không lái được.
Vân Thi Thi thấy anh hơi khác thường, không khỏi cũng có chút khẩn trương.
Mãi cho tới khi bọn họ rời đi, trong bóng tối, liền có một bóng người bước ra.
Nhìn bộ dạng người đó, chính là một cô gái, người mặc trang phục màu đen, trên đầu có đội một cái mũ thật to, cả người toát ra mùi chết chóc.
Nhất là đôi mắt kia, dữ tợn đáng sợ, giống như là người mới trở về từ quỷ môn quan, người không ra người, quỷ không ra quỷ, một điểm người sống cũng không có.
Ánh mắt cô ta chậm rãi rời khỏi chiếc xe, xoay người, dần dần biến mất trong bóng tôi.
...
Đã nhiều ngày, Vân Thi Thi bỏ bê công việc của mình, muốn chuyên tâm chuẩn bị tốt mọi thứ trong nhà, đã là thời điểm cuối năm, cũng nên chuẩn bị thêm một số thứ.
Nhà họ Vân từ trước tới giờ có một truyền thống, đó chính là sau tết, nhất định phải tiến hành tổng vệ sinh.
Mộ Nhã Triết đầu tiên là muốn thuê người giúp việc tới, nhưng Vân Thi Thi lại nói, cô làm là được rồi, thừa dịp mình được nghỉ ngơi, tự mình dọn dẹp vẫn tốt hơn, dù sao đây cũng là nhà của họ mà.
Cộng thêm có Hữu Hữu ủng hộ, Tiểu Dịch Thần cũng giơ tay xung phong muốn tham gia tổng vệ sinh, Vân Thi Thi một hồi suy tính, nếu quét dọn hết cũng chỉ hết khoảng một ngày, như vậy cũng không mệt mỏi lắm.
Tầng ba tầng bốn không hay có người dùng, chỉ cần quét dọn tầng một và tầng hai là được.
Tính thì tính như vậy, nhưng đến khi bắt tay vào làm, mới thực sự cảm nhận được sự đau khổ trong đó rồi.
Cũng khó trách, tại sao một số người giàu có lại tình nguyện mua một căn nhà bình thường để ở, chứ không chịu mua một căn biệt thự, nếu mua biệt thự, sợ rằng phải thuê một lúc cả chục người mất.
Bởi vì mỗi căn biệt thự đều rất lớn, vậy nên sẽ có rất nhiều góc chết, nhất là khu vực cầu thang, mỗi một bậc thang, đều dất dễ dàng tích bụi, máy hút bụi thì hầu như là không có tác dụng.
Mới dọn được hai phòng nhỏ, Vân Thi Thi đã mệt tới không đứng thằng người lên được rồi. Vứt toạch đống quần áo trên tay hòng nghỉ ngơi một chút.
Hữu Hữu vừa lúc đi ngang qua, mới thuật tay đem đống quần áo này đi xử lý.