“…”
Không thể tưởng tượng được!
Vân Thi Thi không biết, máu ghen của Tiểu Kiệt lại lớn như vậy.
“Được rồi! Đừng sợ em ấy!”
Vân Thi Thi ôm vai anh ta, “Hai người đều là em trai chị thương yêu nhất, chẳng phân biệt thứ tự, chẳng phân biệt cao thấp, chị đều yêu.”
Hoa Cẩm cười thỏa mãn.
“A… Đúng rồi, đêm nay chúng ta ra ngoài ăn đi. Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đi chơi rồi, cho nên hai đứa bé không về ăn cơm, em cũng chẳng muốn nấu cơm.”
“Được, nhưng mà phải nói với anh rể em một tiếng.”
Hoa Cẩm gật gật đầu, “Dạ, bây giờ em đi gọi điện thoại cho anh rể.”
…
Mộ Nhã Triết nhận được điện thoại của Hoa Cẩm, Hoa Cẩm nói, Vân Thi Thi hiếm khi ra cửa, anh ta liền dẫn cô đi lại để tắm nắng, sau đó ăn cơm tối ở bên ngoài.
Mộ Nhã Triết có chút lo lắng, Hoa Cẩm an ủi anh, nói là lần này ra ngoài, mang theo nhiều người, không cần lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì nguy hiểm.
Lúc này Mộ Nhã Triết mới yên tâm.
“Trở về sớm một chút.”
“Tuân mệnh!”
Đợi Hoa Cẩm tắt điện thoại, Mộ Nhã Triết giơ cổ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ, đã bốn giờ chiều.
Anh thu dọn mặt bàn xong, gọi cho Lục Cận Dự, sau khi đem công việc đơn giản còn lại kết thúc, liền lái xe rời khỏi công ty.
Tất nhiên, anh không về nhà trước, mà đi về phía một biệt thự khác.
…
Dãy biệt thự Ngự Long Loan, là nơi Mộ thị khai phá đã lâu, lúc trước, anh đã bắt tay tự mình làm, vì thế thu mua đất đai ở đây, còn tiến hành hai đợt góp vốn, góp vốn xong, sản nghiệp này không được trang trí, anh cũng không nóng lòng ra tay
Dù sao, giá trị của bất động sản rất cao, cũng dễ dàng góp vốn và đầu tư.
Sở dĩ anh tới Ngự Long Loan, không phải là vì nguyên nhân khác, mà thời gian trước, anh sắp xếp cho Vân Na ở đây.
Mộ Nhã Triết dừng chiếc xe màu bạc ở tầng hầm, xuống xe, đi đến trước một cái cửa cuốn, ấn mật mã, cửa chậm rãi mở ra.
Biệt thự có tổng cộng sáu tầng, trong đó có hai tầng là tầng hầm ngầm.
Tầng một là gara, tầng hai là một kho chứa đồ lớn.
Vân Na được sắp xếp ở trong nhà kho.
Nhà kho được sửa chữa tạm thời lại, mua thêm một cái giường, bày biện một chút, bên trong còn có một cái cửa bằng inox.
Ngày thường, đều có năm người thay nhau trông coi.
Lúc Mộ Nhã Triết đi tới, Vân Na bị trói ở trên giường, mới vừa được tiêm thuốc an thần, cô ta không ngừng vùng vẫy, kêu linh tinh, yếu hầu sớm đã khàn khàn vì khóc lóc kêu gào, giống như có vô số cát đá ở trong cổ họng.
Quần áo của cô ta ba ngày đổi một lần, có đôi khi, người trông coi không có kiên nhẫn, liền mặc kệ cô ta.
Bị nhốt lâu như vậy, cô ta ít khi tắm, bởi vậy tóc hỗn độn, rối bù, trên mặt còn có vết máu do cô ta cào ra.
Vì phòng ngừa cô ta chạy trốn, cổ tay và cổ chân cô ta, đều dùng còng khóa lại.
Bởi vì nhốt thời gian dài, cổ tay và cổ chân có một vòng rất sâu, da bị cọ xát, vết máu khô đã kết vảy.