Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Nhạc Tiếu Nhi sắc mặt có chút thay đổi, Chu Minh Lễ nhanh chóng nói: “Cái gì là chị dâu, đây là chị của tôi, cậu biết không, là chị gái, tổ tông của tôi.”

Nhạc Tiếu Nhi: “…”

“Được rồi, Anh Lễ, anh có thể đi làm việc của mình.” Tô Cách không phải người chưa từng trải, rất có thể, Anh Lễ vẫn đang trên đường tán gái, chưa thành công.

“Cút đi.” Nhạc Tiếu Nhi suýt nữa đá vào người Chu Minh Lễ.

“Được rồi, tôi cút ngay.” Chu Minh Lễ xoay người, hướng xe Jeep cười nói.

Nhạc Tiếu Nhi đứng trên sườn núi, nhìn chiếc xe để lại vệt khói bụi trên con đường hình chữ S.

Có sự bối rối trong con ngươi đen của cô.

Khi Nguyễn Nhan trong giấc mơ ra đi, cô ấy nói rằng mình còn có chấp niệm.

Chấp niệm… .

Hóa ra có một số thứ cô không bao giờ buông tay.

Trở lại thôn núi hoang vắng, Nhạc Tiếu Nhi nhận được điện thoại của Triệu Hân, “Nguyễn Nhan, tin tốt, cục du lịch muốn tìm cô làm người phát ngôn, loại phát ngôn này là cấp quốc gia, phí không cao nhưng có ý nghĩa. Quan trọng là cô có muốn tôi tiếp họ giúp cô không. ”

“Không.” Nhạc Tiếu Nhi trực tiếp từ chối, “Tôi sẽ không tham gia bất kỳ hoạt động nào trong làng giải trí.”

“Lúc trước không có cách nào, nhưng bây giờ mọi người van xin cô quay về.” Triệu Hân vô cùng hối hận nói, “Cô có thể đầu tư vào Phong Hồng với tư cách là cổ đông lớn, nhận qc kiếm thêm tiền, quen biết thêm nhiều người. Nhiều diễn viên cấp cao là vậy đó. ”

“Không muốn, tôi trở về thành lập công ty.” Nhạc Tiếu Nhi nói.

“Mở… mở công ty?” Triệu Hân ngẩn người, “nhưng mà… cô không có kinh nghiệm làm kinh doanh, thành lập công ty cũng không dễ dàng như vậy.”

“Không sao, trong khoảng thời gian này cô nhờ Khâu Tổng giúp tôi tìm hiểu về tập đoàn Nhạc thị.” Nguyễn Nhan sắp xếp suy nghĩ.

Triệu Hân nhanh chóng chuyển lời nói của Nguyễn Nhan cho Khâu Hạo Lâm, “Khâu Tổng, anh sao không thuyết phục Nguyễn Nhan, tôi biết cô ấy có tiền, nhưng kiếm tiền cũng không dễ dàng, cô ấy còn quá nhỏ. Năm nay mới 24 tuổi. ”

“24 tuổi?” Khâu Hạo Lâm sửng sốt một chút, sau đó chợt nở nụ cười khổ, gần đây quen biết với Nguyễn Nhan lâu như vậy, anh đã quên mất tuổi thật của cô.

“Ừ, 24 tuổi,” Triệu Hân gật đầu, “còn quá trẻ, người khác có thể không tin cô ấy.”

“Cô nghĩ cô ấy đã làm gì để đưa Quý Tử Uyên xấu xa vào ngục, cảm thấy cô ấy như một người chưa trưởng thành?” Khâu Hạo Lâm hùng hổ hỏi.

Triệu Hân sững người, “Nhưng ….”

“Nguyễn Nhan, không đơn giản như cô nghĩ đâu.” Khâu Hạo Lâm liếc cô một cái, “Cô 22 tuổi, cô tiết kiệm được bao nhiêu tiền, cô ấy tiết kiệm được bao nhiêu, đừng đánh giá Nguyễn Nhan qua tiêu chuẩn của cô, cứ làm theo cô ấy, đó là vinh dự của cô khi đi theo cô ấy. ”

“Tôi biết chuyện đó.” Triệu Hân gật đầu, nếu không phải có Nguyễn Nhan, người như Khâu Hạo Lâm sẽ chịu liếc mắt nhìn cô sao, chưa kể đến nói chuyện cùng cô.

“Nói với cô ấy rằng tôi sẽ thu thập tin tức của Nhạc thị sớm nhất có thể.”

Khâu Hạo Lâm có chút kỳ quái, Nguyễn Nhan sao có thể thích Nhạc thị.

Từ khi Nhạc Tiếu Nhi qua đời, Nhạc thị bị Nhạc Trạch Đàm ngu đần bán rẻ.

Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://tamlinh247.com.vn/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK