Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra, cô cũng biết khi sống ở Phủ tổng thống ưu điểm nhiều hơn hẳn nhược điểm, nhưng nghĩ đến lúc sáng sớm Tống Thanh Duệ đối xử với cô rất lạnh lùng, cô lại cảm thấy khá khó chịu.

Thậm chí hờn dỗi.

Hờn dỗi đến nỗi cô không muốn sống cùng với anh ấy.

Và cô cũng không muốn ở lại đó để chứng kiến ​​tình cảm của anh và vợ sau khi cưới.( chẹp chẹp, tình trong như đã, mặt ngoài còn e)

“Không nên suy nghĩ lung tung.” Lâm Minh Sâm an ủi, “Thật ra thì Tống tổng thống và người nhà của ông ấy cũng rất tốt. Sau khi đất của anh được phê chuẩn, có rất nhiều người ghen tị, gây khó dễ, Tống Thanh Duệ đã ở sau lưng giúp đỡ anh nhiều lần, bằng không anh không có cách nào mà quản lý công ty ở đây một cách thuận lợi cho tới bây giờ. Anh cũng là mới biết được mấy ngày nay thôi, em hãy liên lạc với Tống Thanh Duệ, tối nay chúng ta sẽ mời cậu ấy ăn bữa cơm.”

Lâm Minh Kiều sững sờ, cô còn không biết Tống Thanh Duệ âm thầm ở sau lưng giúp đỡ anh trai cô nhiều như vậy.

“Anh à, tại sao anh không nói cho em biết”

“Nói em biết để làm gì, anh cũng không muốn em nhờ Tống gia giúp đỡ, họ càng giúp thì chúng ta nợ họ càng nhiều nhưng Tống Thanh Duệ vẫn biết công ty đang gặp khó khăn, có lẽ cậu ấy đã bí mật để ý tới công việc của Lâm thị, hẳn là rất có tâm.”

Lâm Minh Sâm rất ít khi cảm kích một người, anh ấy nói như vậy, Lâm Minh Kiều cũng hiểu được Tống Thanh Duệ cũng đã giúp đỡ rất nhiều. “Cũng biết đó là để cảm ơn cậu ấy, nhưng cậu ấy gần đây rất bận vì hẹn hò, không biết tối nay có rảnh không?”

“Cứ hỏi một chút, cậu ấy có bận hay không là chuyện của cậu ấy, quan trọng là tấm lòng của chúng ta.” Lâm Minh Sâm nói.

“Ồ.”

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lâm Minh Kiều bấm vào Wechat của Tống Thanh Duệ, cuộc trò tối hôm qua của hai người chỉ dừng lại ở cụm từ “sẽ hẹn hò …”

Hiện tại cô cũng không muốn chủ động nói chuyện phiếm với Tống Thanh Duệ, giọng điệu lúc sáng sớm của anh đã khiến cô sẽ cảm thấy xấu hổ.

Và điều đáng giận nhất chính là thái độ của anh lúc sáng nhưng sau đó cũng không có lấy một lời xin lỗi cô.

Cô ấy đã rất tức giận.

Quên đi, dù sao anh ấy cũng đã giúp Lâm gia, nói rõ ràng, chính là anh cô muốn mời anh ấy ăn tối, cô không thể không gửi Wechat cho anh.

Khi cô đang sắp xếp từ ngữ, một tin nhắn Wechat xuất hiện trong cuộc đối thoại giữa hai người họ: [Vẫn còn tức giận sao]

À, nguyên lai là anh ấy vẫn biết mình đang tức giận.

Lâm Minh Kiều xóa dòng chữ vừa viết xong, Tống Thanh Duệ lại gửi Wechat: [Buổi sáng cô không có ăn được nhiều, tôi gọi đồ ăn vặt rồi, chắc sẽ giao sớm thôi, nhớ kiểm tra xem.]

Hóa ra anh ấy biết mình bữa sáng không có ăn gì nhiều.

Hơi thở trong lòng cũng vơi đi một chút.

Lâm Minh Kiều: 【Cậu đừng tưởng rằng cậu cho tôi ăn cái gì đó thì tôi liền sẽ không còn tức giận nữa, tôi không phải người sẽ bị mua chuộc bởi một ít đồ ăn】

Tống Thanh Duệ: 【tôi biết, nên tôi đã gọi rất nhiều đồ ăn.】

Lâm Minh Kiều: 【?】

Lâm Minh Kiều: 【?】

Phía sau, một nhân viên đột nhiên xách mấy túi đi vào, “Lâm lão sư, bạn trai của cô lại mang đồ ăn ngon cho cô, còn dặn dò là phải giao sớm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK