Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại nhóm kín trên facebook đã ra hơn 200 chương so với web.

Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ kinh phí cho nhóm dịch và vào nhóm đọc ngay nhé.

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY

Ngập ngừng một chút, Quý Tử Uyên lại nhắc nhở: “Nghe tôi phân phó đây, cho dù cha và mẹ tôi có gọi điện trực tiếp đến công ty thì cũng không cần phải quan tâm. Lần này, người nào phụ trách việc của bệnh viện Quý thị đã đồng ý yêu cầu của cha tôi tiếp nhận vệ sĩ của Thương Gia, hãy điều tra thêm sau đó đuổi việc, tôi không muốn gặp người này nữa.”( anh thật là ngầu)

“Được.”

Thuộc hạ đã hiểu rõ, Quý Tử Uyên là muốn rung cây dọa khỉ, cũng là muốn nói cho người của tập đoàn Quý thị biết.

Mệnh lệnh của Quý gia của anh ấy không được phép vi phạm, ngay cả Quý Gia Minh cũng không ngoại lệ.

Anh không khỏi thầm thở dài.

Chẳng trách Quý Gia dưới sự lãnh đạo của Quý Tử Uyên, nhẹ nhàng bành trướng sự nghiệp Lâm Đồ.

Quý Tử Uyên không có cao sang như Hoắc Anh Tuấn, nhưng Quý Gia cũng có một thời lừng lẫy so với Hoắc Thị thì hơn chứ không có thua kém.

Bởi vì Quý Tử Uyên quá nhẫn tâm, ngay cả cha ruột của anh ấy, anh ấy cũng sẽ không nể mặt một chút.

Quý Gia.

Giờ đây, Thang Nhược Lan đang đi dạo cùng Quý phu nhân trong vườn.

Cô ấy thay đổi chiến lược, lấy lòng Quý phu nhân.

“Cô thật đúng là một cô gái ngoan ngoãn biết nghe lời, cô đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ khiến cho Tử Uyên cưới cô.” Quý phu nhân nắm tay cười an ủi.

Trong mắt bà, Thang Nhược Lan là một ngân hàng máu di động.

Bà sẽ không để ngân hàng máu này rời xa mình.

Con người, càng sống lâu càng sợ chết, nhất là những kẻ quyền uy như Quý phu nhân.

“Cô cô, cảm ơn cô,” Thang Nhược Lan thở dài, “Con sợ lần này con giúp Thương gia, Tử Uyên sẽ nổi giận.”

“Thằng nhóc này thật là không hiểu chuyện, Hoắc gia đã tuột dốc, vì một Hoắc Anh Tuấn mà lại dám đắc tội một đại gia như Thương gia, thật là hồ đồ, cô đã làm rất đúng.” Quý phu nhân hết lời khen ngợi.

Vừa nói xong, đại diện của Thang Nhược Lan đột nhiên gọi tới, “Thang Nhược Lan, có chuyện gì vậy, Công ty đã dừng hết tất cả mọi hoạt động của cô. Đạo diễn nổi tiếng Hollywood do Khương tiểu thư giới thiệu, ban đầu đã hứa là sẽ để cô diễn trong bộ phim mới của anh ấy, nhưng công ty lại gọi điện cho anh ấy và nói rằng họ không đồng ý cho cô đóng phim ở đó, nếu phải mời cô diễn thì họ phải bồi thường cho công ty 8000 vạn đã dọa khiến cho đạo diễn bên đó sợ hãi và lập tức dừng hợp tác với chúng ta.”

Cảm giác lúc này giống như bị một chậu nước lạnh dội xuống, “Tại sao?”

“Bởi vì … bởi vì khi cô ký hợp đồng với Phàm Ngu, có quy định tất cả hợp đồng làm ăn và đóng phim của cô đều phải được công ty phê duyệt, nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường.”

Người đại diện khổ sở nói: “Quý Thiếu từ trước tới nay luôn nâng đỡ cô nên những quy định này không ảnh hưởng gì đến cô nhưng cô như thế nào lại đi chọc tức Quý Thiếu?”

“Cô… làm ơn để tôi bình tĩnh suy nghĩ.” Sau khi cúp máy, đôi mắt cô đỏ hoe.

Quý phu nhân vội hỏi: “Làm sao vậy?”

“Tử Uyên đã dừng tất cả các công việc của con. Vốn dĩ Khương tiểu thư đã tiến cử một đạo diễn Hollywood đến để hợp tác với con, nhưng công ty không cho con hợp tác, còn dọa cho đạo diễn bên đó sợ hãi bỏ đi.”

Thang Nhược Lan uất ức kêu lên, “Hẳn là vì con đã nói cho các người về chuyện của Thương Gia, nhưng con làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho anh ấy.”

“Tử Uyên hồ đồ quá rồi, đừng lo lắng, chuyện này tôi sẽ làm chủ giúp cô.”

Quý phu nhân vừa nói xong, xe của Quý Gia Minh liền chạy vào.

Ông ấy xuống xe tức giận đóng sầm cửa lại, “Quý Tử Uyên, tên khốn kiếp này, còn đuổi cả Tiêu viện trưởng, như vậy là muốn vả một cái vào mặt lão già này.”

“Tiêu viện trưởng, là ai?” Quý phu nhân không hiểu được.

“Chính là người của bệnh viện đã tiếp nhận vệ sĩ của Thương Gia. Tôi cũng là trực tiếp đi chào hỏi Tiêu viện trưởng, không ngờ Quý Tử Uyên không nói lời nào lại đuổi việc Tiêu viện trưởng, nguyên nhân chính là không nghe lời nó, đây không phải là đang tát vào mặt tôi sao?” Quý Gia Minh tức gần chết, “Quả thực không xem tôi ra gì.”

Sắc mặt Thang Nhược Lan cũng hơi tái nhợt, không ngờ Quý Tử Uyên lại ra tay độc ác như vậy.

Anh không gọi điện cho cô, cũng không mắng mỏ mà bình tĩnh giải quyết người muốn giúp cô, muốn dạy cho cô một bài học.

” Thật là quá đáng, tôi sẽ gọi điện cho nó và bảo nó về nhà ngay lập tức, làm sao có thể đối xử với nguòi nhà của mình như vậy chứ.”

Quý phu nhân nói xong liền gọi cho Quý Tử Uyên, nhưng không có người trả lời.

Bà ấy tức giận đến mức gọi điện cho trợ lý của Quý Tử Uyên, “Nói với Quý Tử Uyên, tôi không khỏe, bảo nó về nhà ngay lập tức cho tôi, nếu không thì nó chỉ có thể nhìn thấy xác của tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK