Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY

Quý Tử Uyên: “Như vậy không được sao? Chẳng qua là Tống Thành Duệ cũng là người của Tống gia, Lâm Minh Kiều sau này còn có thể chăm sóc Nguyệt Nguyệt, con bé có mẹ là phu nhân tổng thống. Nguyệt Nguyệt trong tương lai có thể đi ngang. “( đi ngang ý là tha hồ huênh hoang, ngang ngược)

“Con gái tôi không phải cua, sao tôi phải để nó đi ngang.”

Tống Dung Đức suýt chút nữa bị bọn họ làm cho tức chết, “Các anh còn là anh em của tôi sao, có thể nói tiếng người không.”

“Chúng tôi đang nói sự thật.”

Quý Tử Uyên nhấp một hớp rượu đỏ, đặt ly rượu xuống, ánh mắt không rõ ràng, “Ngược lại là anh, người đang la hét không chịu ly hôn, anh cứ nói là vì Nguyệt Nguyệt, nhưng sau khi chúng tôi phân tích cho anh, kỳ thật, ly hôn cũng không phải kết quả tệ, đúng là Nguyệt Nguyệt có ảnh hưởng, vậy anh nói xem, anh xoắn xuýt vì cái gì, anh thật sự là vì con gái, hay là vì một người phụ nữ nào đó? ”

Anh hỏi một cách sắc bén.

Tống Dung Đức sửng sốt một chút, sau đó có chút ngẩn người.

Hoắc Anh Tuấn cười nhẹ, “Anh có thể hay không cảm giác được anh thích người phụ nữ kia?”

Thích?

Anh ấy thích Lâm Minh Kiều?

Quý Tử Uyên ngẩn ra.

Anh nhớ lúc trước anh thích Nhạc Hạ Thu, nguyện ý đi theo cô mọi lúc mọi nơi, anh sẽ thỏa mãn bất cứ thứ gì cô muốn, cho dù trở thành loại người anh căm hận.( mù quáng!)

Nhưng anh ấy với Lâm Minh Kiều …

Hoắc Anh Tuấn xoay ly rượu, “Thích một người, chỉ muốn lúc nào cũng ở bên cạnh cô ấy, muốn thân mật với cô ấy, muốn ngủ với cô ấy, cho dù là cãi nhau, cũng muốn nói chuyện với cô ấy, miễn là cô ấy cười với anh, anh sẽ cảm thấy rất hạnh phúc không thể giải thích được. À còn nữa, khi cô ấy ở bên người khác, anh sẽ khó chịu và gato. ”

Ngừng một chút, anh đột nhiên nở nụ cười, “Giống như bây giờ, tôi ở lại với anh, nhưng tôi rất nhớ Tuyết Nhu.”

Anh nói xong, dùng điện thoại chụp ảnh cốc rượu trước mặt, sau đó gửi cho Tuyết Nhu: Anh nhớ em.

Khương Tuyết Nhu nhanh chóng đáp lại bằng một icon nụ hôn.

“…”

Tống Dung Đức và Quý Tử Uyên đều không nói nên lời.

Show ân ái có cần thiết phải như thế này không?

Quý Tử Uyên thì không sao, nhưng Tống Dung Đức thì chua xót và đố kị.

Anh cũng muốn làm chuyện này với Lâm Minh Kiều …

Chờ đã, tại sao anh lại muốn cùng Lâm Minh Kiều … hôn.

Chẳng lẽ anh ấy thật sự thích Lâm Minh Kiều?

Nghĩ kỹ lại, tuy rằng anh và Lâm Minh Kiều thường xuyên cãi vã, nhưng anh vẫn thích ở bên cô, cho dù cãi nhau cũng cảm thấy thú vị.

Anh ấy cũng thường muốn làm tình với cô ấy, và đôi khi còn muốn hôn lên khuôn miệng nhỏ nhắn của cô ấy.

Quý Tử Uyên lắc lắc chất lỏng trong cốc, “Tôi không có tình yêu như Hoắc Anh Tuấn, tôi biết, tôi chỉ biết, vào lúc buổi sáng hay lúc nửa đêm … lúc nào đó anh cần an tĩnh ở một nơi nào đó. Người phụ nữ trong lòng anh lúc đó là ai? … Anh nhớ Nhạc Hạ Thu sao? ”

“Dĩ nhiên là không.”

Tống Dung Đức lập tức cự tuyệt, tim đập kịch liệt.

Điều anh ta nghĩ đến lúc đó chính là Lâm Minh Kiều …

Nghĩ đến đây, mặt Tống Dung Đức xấu hổ đỏ lên.

“Anh đang nghĩ tới ai, vậy anh liền tự mình biết.” Quý Tử Uyên cười xấu xa.

Hoắc Anh Tuấn liếc nhìn Quý Tử Uyên đầy ẩn ý, ​​”anh đối với phương diện này khá có kinh nghiệm, vậy anh nghĩ tới ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK