Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Tuyết Nhu phân tích, “Vấn đề bây giờ là Tống Dung Đức đang nghĩ tới điều gì, liệu anh ấy có để cho cậu toàn thân yên ổn không. Có bao giờ cậu nghĩ trước đây mọi người mắng anh ấy thậm chí tẩy chay anh ấy là vì anh ấy lừa dối trước, nếu như anh ấy nhân cơ hội này mà đổ hết lỗi lên người cậu, sau đó anh ấy có thể thoát khỏi và lấy lại sự trong sạch cho bản thân anh ấy.”

“Không… không thể xảy ra tình trạng tồi tệ đến mức như vậy được.” Lâm Minh Kiều sửng sốt, nếu Tống Dung Đức làm chuyện này thì hoàn toàn khác, thật là tàn nhẫn, thật là hung ác.

“Ai biết được, bản chất con người là khó hiểu nhất, trước đó ngày hôm qua, cậu có biết rằng khi Tống Dung Đức nhìn thấy cậu và Tống Thanh Duệ đi cùng nhau đã mất kiểm soát và chạy tới gọi cậu là con tiện nhân, thậm chí hoàn toàn quên mất anh ấy là người đã phản bội cậu?”

Khương Tuyết Nhu có thể biết được Lâm Minh Kiều nghĩ gì, Tống Dung Đức đáng ghét, nhưng phân tích cuối cùng, tất cả đều xuất phát từ tình yêu mù quáng của anh ấy dành cho Nhạc Hạ Thu cho nên phải thương cho người đáng hận.

Khi một người mất đi tất cả, từ Tống Thiếu cao cao tại thượng lại trở thành cát bụi, công ty không còn, tình thương cha mẹ không còn, bạn bè cũng không còn và ngay cả người vợ cũ lại muốn qua lại với em họ của anh ấy, anh ấy đã hối hận vì lúc trước không biết trân trọng nó.

Hay đến nỗi căm hận tột cùng?

Khương Tuyết Nhu cũng không rõ.

Ít nhất từ ​​phản ứng ngày hôm qua, Tống Dung Đức cảm thấy không hối hận.

Anh ấy đang đổ lỗi cho người khác, như thể anh ấy đã trở thành một nạn nhân.

“Sau tai nạn của Hoắc Anh Tuấn, tôi có học qua tâm lý học.”

Khương Tuyết Nhu nói: “Có người trong tiềm thức họ sẽ sẽ trốn tránh trách nhiệm, theo thời gian sẽ hình thành thói quen. Lấy Tống Dung Đức làm ví dụ, anh ấy làm cho cậu có thai, sau đó theo bản năng trách móc cậu dụ dỗ anh ấy, muốn được gả vào một gia đình giàu có. Anh ấy suốt ngày đi với người phụ nữ khác nhưng nghĩ là không có vấn đề gì, còn trách cậu không tin tưởng anh ấy. Anh ấy cũng không có nghĩ là sau khi kết hôn thì nên phải biết chú ý các mối quan hệ, sau này khi ly hôn, anh ấy cũng cho rằng mình không sai, ngược lại là trách cậu ác độc, bị vứt bỏ là đáng đời.”

Lâm Minh Kiều trợn to hai mắt, “Quả thực … hình như từ trước đến nay đều như vậy.”

“Đó là lý do tớ yêu cầu Cao Úc Trạch diễn kịch, đã sắp xếp một cảnh mà Tống Dung Đức tận mắt nhìn thấy, đồng thời không thể tìm lý do nào khác.”

Khương Tuyết Nhu ngồi trên ghế văn phòng, lấy ra một tờ giấy trắng, cùng cô phân tích, “Không có người đàn ông nào muốn thừa nhận mình bị cắm sừng, thà tìm nhiều lý do khác nhau cho Nhạc Hạ Thu. Giống như Nhạc Hạ Thu vậy, đã từng bỏ rơi anh ấy, tại sao sau vài lời nói thì Tống Dung Đức lại tin cô ta, bởi vì Tống Dung Đức không muốn thừa nhận thất bại của mình, những lời bào chữa của Nhạc Hạ Thu đã tìm được một lý do hoàn hảo cho anh ấy, để anh ấy tin rằng là mình có cái gì đó hấp dẫn và được người khác yêu thích.”

Lâm Minh Kiều mím môi, trong lòng vướng phải một tia phức tạp, “Vô cùng thâm sâu, tóm lại ý của cậu là anh ấy rất giỏi trốn tránh trách nhiệm và trốn tránh vấn đề?”

“Đúng vậy.”

Khương Tuyết Nhu gật đầu, “Sau khi Nhạc Hạ Thu vào tù, anh áy mới tới gặp cậu đúng không? Anh ấy rất hối hận và khó chịu đúng không? Nhưng anh ấy hối hận là vì cái gì, vì bị Nhạc Hạ Thu lừa gạt, anh ấy thật ngốc và không nhìn rõ bộ mặt thật của Nhạc Hạ Thu?”

“Ừ, đúng vậy.” Lâm Minh Kiều gật đầu như giã tỏi.

“Rất đơn giản, anh ấy trách Nhạc Hạ Thu, anh ấy trách Nhạc Hạ Thu là nguyên nhân khiến cuộc hôn nhân anh ấy tan vỡ, anh ấy không nhận ra được mình có vấn đề rất lớn đó là tại sao Nhạc Hạ Thu không lừa gạt Quý Tử Uyên, không có lừa gạt người khác mà chỉ có lừa gạt anh ấy.”

Khương Tuyết Nhu chế nhạo, “Bây giờ, có lẽ anh ấy đã tìm được cho mình một lý do thích hợp rồi, ôi, không phải là anh ấy ngốc mà là cậu, là người phụ nữ quá hung ác, là Tống Thanh Duệ quá nham hiểm, là cậu muốn ly hôn với anh ấy, cho dù không có Nhạc Hạ Thu thì cậu cũng sẽ không an phận sống với anh ấy.”

Lâm Minh Kiều hoàn toàn sợ hãi, đã gần đến mùa hè, nhưng trong lòng lại cảm thấy ớn lạnh.

Cmn.

Đời này của cô đã làm sai chuyện gì mà có thể đen đủi đụng phải một người đàn ông cực đoan như vậy.

“Cậu không cần phải quá ngạc nhiên.”

Khương Tuyết Nhu nhướng mày, “Cậu không tò mò sao, bọn họ đều cùng trong một bụng sinh ra, Tống Hưng Thần, Tống Quân Nguyệt đều không phải như vậy, tại sao Tống Dung Đức lại thành ra thế này?”

“Khương lão sư, xin chỉ điểm.” Lâm Minh Kiều vẻ mặt hâm mộ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK