Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Thiên Bảo tiếp tục nói: “Trong khoảng thời gian đó, ngày nào tôi cũng đi theo Lỗ Triết Hạn, mấy ngày trước khi anh kết hôn với Ninh Nhạc Hạ, vào một đêm, một nhóm sát thủ của vịnh Niah đã giết chết Lỗ Triết Hạn, để xác của anh ta bị chôn ở nơi hoang vu”. Tôi đào xác anh ta lên, ném ở nơi dễ tìm, nếu không, anh thật sự cưới người phụ nữ xấu xa Nhạc Hạ Thu rồi.”

Hoắc Anh Tuấn đột nhiên nói, “Lỗ Triết Hạn hẳn là do Nhạc Hạ Thu muốn giết người diệt khẩu nhưng làm sao cô ta có thể thuê sát thủ của vịnh Niah?”

“Cho nên lúc đó chúng tôi nghi ngờ sau lưng Ninh Nhạc Hạ có người bí ẩn, nhưng không phát hiện ra, cho đến khi Hiểu Khê và Hiểu Lãnh bị tấn công, Khương tiểu thư mới nghi ngờ.”

Lục Thiên Bảo xúc động nói: “Chúng tôi có bằng chứng về việc Lương Duy Phong phạm tội , thậm chí anh ta còn có một số sở thích biến thái. Những điều này đủ để cho người bên ngoài biết Lương Duy Phong là người đạo đức giả. Lời trên video của Lương Duy Phong đơn giản không thể làm nhục thanh danh của Khương tiểu thư. Thanh danh của cô ấy có thể được khôi phục.”

Hoắc Anh Tuấn nói “Lương Duy Phong biết trong tay các anh có chứng cứ này sao?”

Lục Thiên Bảo lắc đầu, “Tôi không biết, chuyện này tôi phải hỏi Khương tiểu thư, nhưng lúc trước Khương tiểu thư nói muốn dùng chứng cứ này để uy hiếp Lương Duy Phong ly hôn, cho nên chờ cô ấy tỉnh lại rồi mới đưa ra quyết định.”

Hoắc Anh Tuấn không ngờ Khương Tuyết Nhu thông minh hơn anh tưởng.

Chỉ là cuối cùng cô cũng đánh giá thấp sự gian xảo của Lương Duy Phong.

… …

Vào buổi trưa.

Khương Tuyết Nhu sững sờ tỉnh dậy, tỉnh lại cô liền cảm thấy đói, bụng cồn cào, rất khó chịu.

“Đói bụng không? Anh chuẩn bị một ít cháo kê cho em.”

Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng đỡ cô ngồi dậy để cô dựa vào ngực mình, một tay cầm bát, tay kia đút thìa cho cô ăn.

Khương Tuyết Nhu khẽ nhúc nhích cái miệng nhỏ nhắn, cả khuôn mặt vừa nóng vừa đau.

“Cơ mặt của em bầm tím, bác sĩ nói ít nhất phải một tuần mới lành.” Hoắc Anh Tuấn nhẹ giọng giải thích.

Khương Tuyết Nhu ăn hết nửa bát cháo, sau đó ngước mắt lên nhìn anh một cách kỳ lạ, “Sao anh lại ở đây, tối hôm qua…”

Sắc mặt cô hơi tái đi, cô chỉ nhớ được toàn thân nóng ran như thế nào, rồi hôn mê bất tỉnh không nhớ mình đã làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK