Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người nhìn anh, Lâm Minh Kiều bị anh làm ôm thân mật như vậy nên có chút không được tự nhiên, nhưng cô cũng biết Tống Dung Đức thừa dịp lợi dụng, muốn đẩy anh ra cũng khó.

“Tống Thiếu thật sự rất là chiều vợ.” Nữ quản lý cũng là một người thông minh, cười nói, “Tống Thiếu phu nhân thật hạnh phúc.”

Lâm Minh Kiều cười cười, không nói gì.

Phần lớn những người này đều biết quá khứ của Tống Dung Đức và Nhạc Hạ Thu, những lời nói lẽ đẹp đẽ như vậy cũng chỉ là xã giao thôi.

“Lúc nãy tôi vừa nhìn thấy xe của Triệu Thiếu của cô đậu ở dưới lầu. Khó mới có dịp như thế này để chào hỏi cậu ấy, những người khác đâu rồi?” Tống Dung Đức nói dối, vừa rồi còn không có nhìn thấy chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi.

Nữ quản lý cười nói: “Triệu Thiếu tình cờ cũng có vài người bạn ở đây, đang đi chào hỏi.”

“Vậy thì thật tốt, nói không chừng có khi người mà anh ấy quen, tôi cũng quen biết.” Tống Dung Đức cười nói.

Khương Tuyết Nhu đột nhiên trầm giọng nói: “Hay là … đừng quấy rầy người khác.”

“Ừ.” Lâm Minh Kiều cũng nói nhỏ, “Tôi cũng chỉ muốn tới xem.”

“Em biết cái gì, đây là lễ phép.” Tống Dung Đức ậm ừ, “Em có biết Triệu Thiếu là ai không, anh ấy là cháu trai tổng thống.”

Lâm Minh Kiều lộ ra vẻ kinh ngạc, “Nhất định là phải đến chào hỏi mới được.”

Nữ quản kí nghĩ nghĩ tới rồi gật gật đầu, “Ở lầu hai, tôi dẫn mọi người đến đó.”

Cô nói xong liền dẫn đường.

Phía sau, Tống Dung Đức bình tĩnh tiến đến gần bên tai Lâm Minh Kiều cười nói: “Này, đừng nói là vừa rồi hai chúng ta kết hợp với nhau rất ăn ý?”

Anh vòng tay qua eo cô, những lời mơ hồ lại phun vào tai cô.

Lâm Minh Kiều đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy, muốn đẩy ra nhưng bị Tống Dung Đức giữ chặt, “Đừng nhúc nhích, nếu không thân mật, người khác sẽ nghi ngờ.”

Lâm Minh Kiều lén liếc nhìn anh một cái.

Cô không hiểu đến hội quán, cô phải giả bộ tình cảm, trìu mến, giống như một đặc vụ ngầm.

Ngay sau đó, nữ quản lý đã đưa bọn họ đến một gian phòng và nhẹ nhàng gõ cửa.

Không lâu sau, một người đàn ông trông giống như vệ sĩ mở cửa và nói: “Tìm ai?”

“Tìm Triệu Thiếu, tôi là bạn bè của anh ấy.” Tống Dung Đức đẩy ra vệ sĩ xông vào, nhiệt tình chào hỏi người đàn ông ngồi ở giữa sô pha, “Triệu Thiếu, đã lâu không gặp anh.”

Nhìn thấy anh và Triệu Thiếu biết nhau, vệ sĩ liền thả lỏng cảnh giác.

Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều cũng nhân cơ hội bước vào, căn phòng rất lớn nhưng chỉ có bốn người ngồi.

Bốn người này ngoại trừ Triệu Thiếu, ba người còn lại Khương Tuyết Nhu đều biết.

Một Thang Nhược Lan, một Tân Giai Linh và một … Khương Kiều Nhân.

Khương Kiều Nhân hôm nay mặc một chiếc áo dài màu đỏ, dung mạo xinh đẹp hơn ba năm trước rất nhiều. Thoạt nhìn thì khuôn mặt đó cũng giống như lúc trước, nhưng khi nhìn kỹ lại, khuôn mặt vẫn có chút khác biệt so với trước đây chắc rằng đã động dao kéo. Dù nhan sắc xinh đẹp, dù có cằm nhọn nhưng lại mang đến cảm giác cứng đơ, thậm chí nhìn bên trên Thang Nhược Lan cũng mất tự nhiên.

Khương Kiều Nhân cũng nhìn sang, sắc mặt biến đổi.

Nhưng ngay sau đó cô nhếch đôi môi đỏ mọng và cười.

Không ngờ lại bị Khương Tuyết Nhu phát hiện sớm như vậy, tuy rằng nằm ngoài ý muốn của cô nhưng cũng không có ảnh hưởng gì nhiều đến cô.

Ngược lại, Thang Nhược Lan và Tân Giai Linh đều kinh ngạc, bọn họ hiển nhiên cũng rất kinh ngạc trước sự xuất hiện của Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK