Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được giọng điệu tự tin của anh, cô cũng không quá hoảng sợ, “Tôi không muốn anh làm ầm ĩ lên vì tôi, sau đó nhà anh sẽ oán hận tôi, đừng nói nữa, chúng ta đi sân bay trước đi.”

Cả hai vội vã xuống lầu.

Khi ra khỏi thang máy, Lưu quản gia lập tức tiến lên chặn hai người lại, “Tôi vừa nhận được điện thoại của Tống Thiếu, Tống Thiếu nói không để cho hai người mang bất cứ thứ gì rời khỏi biệt thự.”

“Đùa à, chúng tôi ly hôn rồi, toàn bộ biệt thự đều là của tôi, anh ấy có quyền gì mà ngăn cản tôi.” Nhạc Hạ Thu nháy mắt với cô Tằng đang ở một bên.

Cô Tằng rùng mình nhìn xuống sàn nhà giả bộ như không thấy.

Nhạc Hạ Thu tức giận, ” Cao Úc Trạch, mặc kệ anh ta, đi thôi.”

Cao Úc Trạch đẩy xe lăn cho cô, Lưu quản gia liền đi tới trước mặt bọn họ.

“Tránh ra.” Cao Úc Trạch cùng Lưu quản gia đẩy nhau.

Nhạc Hạ Thu càng nhìn càng thấy lo lắng, sốt ruột nói: “Lưu quản gia, anh chỉ là quản gia thuê tạm thời, chỉ cần anh bước sang một bên lập tức tôi sẽ cho anh một vạn, đủ tiền lương của anh mấy năm.”

“Cô đúng là đồ mạnh miệng, dám lấy tiền của tôi ra lệnh người của tôi.” Tống Dung Đức vội vội vàng vàng chạy tới, vừa vào đến cửa, nghe được câu này, lửa giận tuôn ra bầu không khí trở nên căng thẳng.

Đặc biệt là khi ánh mắt rơi vào Cao Úc Trạch, Tống Dung Đức xông lên, cho Nhạc Hạ Thu một cái tát tại chỗ, “Đồ khốn nạn, còn đem bọn gian dâm về nhà.”

“Anh dám đánh tôi.”

Đêm nay Nhạc Hạ Thu còn không biết mình bị Tống Dung Đức tát mấy cái, hai má nóng bừng đau đớn, óc ong ong, không tự chủ được mà hét lên, “Tống Dung Đức, anh có quyền gì mà mắng tôi, chúng ta đã ly hôn rồi.”

“Đúng vậy.” Cao Úc Trạch lập tức chạy tới đứng trước mặt Nhạc Hạ Thu, cho Nhạc Hạ Thu đủ sức dựa vào, “Đã ly hôn rồi còn là vợ chồng sao, tôi không có ngoại tình, tôi và Hạ Thu là lưỡng tình tương duyệt, gặp nhau muộn, Tống Thiếu, tôi chưa từng thấy người đàn ông nào như anh vẫn quản lý vợ cũ sau khi ly hôn, lòng dạ hẹp hòi.”

“Đủ rồi, ”

Tống Dung Đức cáu kỉnh ngắt lời, “Giấy ly hôn của tôi với cô ta đến tận sáng nay mới đưa ra, sáng nay hai người đều lăn lên giường, hai người đừng có xem tôi là đồ ngốc. Tôi đã điều tra ra rồi, Hai người đã qua lại trong khách sạn này hai tháng rồi và bcs khách sạn không biết đã dùng bao nhiêu hộp, chưa kể hôm nay tôi bắt tại trận, bộ dạng hai người lúc đó thật muốn buồn nôn, cũng sợ là hai người đã sớm quen thuộc rồi.”

Anh càng nói càng tức giận, “Nhạc Hạ Thu, ban đầu là cô muốn kết hôn với tôi, còn lừa dối tôi, tôi không kiềm chế được. Nhưng là cô một bên thì vượt quá giới hạn, một bên giả vờ nói yêu tôi, thậm chí khi ly hôn còn nói sẽ không bao giờ quên tôi, câu này tôi nghe muốn buồn nôn chết đi được. Cô đã tính toán từ lúc kết hôn cho tới bây giờ, cô dựa dẫm vào tôi, phát huy tối đa sự áy náy của tối đối với cô để lấy tiền của tôi.”

“Cô sẽ không bao giờ quên anh ấy?” Cao Úc Trạch đột nhiên cau mày nhìn Nhạc Hạ Thu, “Hạ Thu, không phải cô nói chỉ yêu mình tôi sao?”

Bây giờ đương nhiên Nhạc Hạ Thu phải ôm chặt Cao Úc Trạch, nhưng cái chân dày này, cô vội vàng giải thích, ” Cao Úc Trạch, tôi không nói, anh ấy nói dối để thu hồi tài sản, tâm ý của tôi, anh còn chưa hiểu rõ sao.”

“Tôi đã biết rằng cô yêu tôi, làm sao có thể yêu anh ấy được.” Cao Úc Trạch thở phào, nắm chặt tay cô.

Tống Dung Đức sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Nhạc Hạ Thu lại không biết xấu hổ đến tìm Cao Úc Trạch.

“Tốt lắm, Nhạc Hạ Thu, cuối cùng thì tôi cũng nhìn thấy bộ mặt thật của cô.” Anh gật đầu, toàn thân lửa giận thiêu đốt, “Cái gì yêu anh, không thể quên được anh, từ đầu đến cuối, cô đều nói dối tôi, đúng rồi, trước đây cô quay lại vì tiền và địa vị của tôi, bây giờ tôi không còn gì nữa, cô coi thường tôi đúng không?”

“Tống Dung Đức, anh đừng có mà ngậm máu phun người, rõ ràng là anh muốn tự mình ly hôn, anh hoàn toàn không yêu tôi. Sau khi kết hôn, anh còn không muốn động vào tôi, chẳng qua là chán ghét tôi, chán ghét cái chân què của tôi, thậm chí trong hai tháng qua anh còn không có về nhà chút nào, tôi có nhu cầu là chuyện bình thường, được không?”

Nhạc Hạ Thu khóc như mưa nói: “Đừng tưởng rằng tôi không biết trong lòng anh luôn có Lâm Minh Kiều, anh đã muốn ly hôn với tôi từ lâu rồi, anh xem, tôi đệ đơn ly hôn, anh đồng ý ngay. Anh không yêu tôi lại muốn tôi mãi yêu anh sao, anh ích kỷ quá rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK