Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thế còn con, cũng giống như con lần đầu tiên gặp mẹ và cha nuôi, không phải con cũng cảm thấy căng thẳng sao?” Lâm Thanh Phương mỉm cười khi nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cô, “Nhìn con bây giờ rất tự nhiên và cũng sẽ nói đùa với chúng tôi.”

“Đó không phải là do sống chung và thường xuyên gặp nhau sao?”

Lâm Thanh Phương cười nói: “Con phải nghĩ thế này, cuộc sống hàng ngày của con là dùng bữa sáng với tổng thống Nguyệt Hàn, phu nhân tổng thống, vậy có cần phải căng thẳng khi gặp phu nhân của một quốc gia N không, đất nước này tất cả mọi mặt đều thua xa Nguyệt Hàn.”

Lâm Minh Kiều nhàn nhạt gật đầu, coi như là như vậy.

“Chỉ cần con đàng hoàng, hào phóng là được.” Lâm Thanh Phương dịu dàng nói, “Lần đầu tiên gặp những phu nhân kia, mẹ cả đêm lo lắng không ngủ được, nhưng nghĩ lại, có lẽ mọi người đều rất căng thẳng khi nhìn thấy mẹ, tất cả chúng ta đều có địa vị giống nhau, không ai tốt hơn người kia, chúng ta không cần phải dựa vào địa vị của mình để làm khó ai cả, chỉ cần làm những gì chúng ta nên làm.”

“Mẹ nuôi, con rốt cuộc cũng biết Thanh Duệ là người như thế nào, giống như mẹ nuôi.” Lâm Minh Kiều cười nói.

Tống Thanh Duệ có khí chất dịu dàng, tao nhã của Lâm Thanh Phương, ngay cả khi đối mặt với bất cứ việc gì đều có cách giải quyết không tốn nhiều công sức.

📌📌📌📌📌

Điều mà Lâm Minh Kiều ngưỡng mộ hơn cả chính là Lâm Thanh Phương lên tới địa vị này, không kiêu ngạo không nóng nảy, cũng không có cảm giác bề trên, hơn nữa đối xử bình đẳng với mọi người, cô thật sự rất may mắn mới được ngồi nói chuyện với Lâm Thanh Phương tại đây.

“Nó, nó giống mẹ hơn sao.”

Lâm Thanh Phương suy nghĩ vài giây, cười gật đầu, “Kỳ thật mẹ không muốn Thanh Duệ giống cha nó, tác phong Tống gia rất cố chấp..”

Đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Phương nhắc tới Tống gia trước mặt Lâm Minh Kiều, Lâm Minh Kiều căng thẳng.

“Đừng căng thẳng, tại cái bàn này, cha nuôi của con chỉ là chồng của mẹ, còn Tống gia cũng chỉ là nhà chồng của mẹ thôi,” Lâm Thanh Phương khẽ thở dài, “Lão gia chỉ hy vọng Tống gia sẽ trường tồn mãi mãi, tuy rằng có chút gia trưởng nhưng trên đời này không có gia tộc nào tồn tại vĩnh viễn, cha nuôi con được Lão gia dạy dỗ từ nhỏ, thỉnh thoảng có chút nhảm nhí cũng không tránh khỏi.”( dám nói tổng thống nhảm nhí bà là số 2 không ai dám là số 1)

Lâm Minh Kiều nhẹ giọng nói: “Con có thể hiểu được, ai lại muốn xuống khi đang ngồi ở địa vị cao, mẹ nuôi, mẹ không muốn Thanh Duệ cũng giống như cha nuôi sao.”

“Ý của mẹ là cứ để thuận tự nhiên.” Khuôn mặt ưu nhã của Lâm Thanh Phương nhuộm một màu tích cực, “Càng ngồi cao, gánh nặng sẽ càng nhiều. Ở một số vị trí, những người có năng lực mới có được nó, chúng ta không thể chỉ quan tâm đến lợi ích của riêng mình, cần hiểu những gì người dân cần.”

Nghe được những lời này, Lâm Minh Kiều lập tức kinh ngạc, ” Mẹ nuôi, con quyết định, sau này mẹ sẽ là thần tượng của con.”

“Con, lẻo mép.”

Lâm Thanh Phương cười húp một ngụm cháo, “Tiện thể, nghe nói tối hôm qua con và Thành Duệ đi ăn cơm?”

“Vâng.” Lâm Minh Kiều trong lòng lo lắng, cũng không dám mở to mắt, “Con đã ra ngoài mấy tháng, đã lâu không ra ngoài ăn khuya.”

“Hai người có quan hệ rất tốt, nhưng lần sau đừng đi chơi muộn như vậy, không an toàn.”

Lâm Thanh Phương cười cúi đầu ăn cơm tối.

Lâm Minh Kiều khẽ ngẩng đầu, thấy Lâm Thanh Phương không nói tiếp, trong lòng đồng thời có chút áy náy.

Lâm Thanh Phương rất tốt với cô, vậy mà cô lại lừa dối bà ấy.

Nếu một ngày Lâm Thanh Phương phát hiện ra sự thật, bà sẽ rất tức giận.

Cô chợt nhận ra mình bất đắc dĩ đã khiến Lâm Thanh Phương vừa buồn vừa giận.

Cô thực sự thích người mẹ nuôi này từ tận đáy lòng mình.

.Sau khi đi về, Lâm Thanh Phương sai người mang theo một số thủ tục và danh sách tham dự buổi từ thiện ngày mai.

Thông tin trên rất chi tiết, không chỉ danh tính của những người tham dự sự kiện, mà ngay cả sở thích của họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK