Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến nơi, Lâm Minh Kiều nhẹ giọng nói: “Anh mua cho tôi một chai nước khoáng. Là do kỹ năng lái xe của anh quá tệ, khiến miệng tôi bị khô.”

“… Uh, Minh Kiều, kỹ năng lái xe của anh có thể không tốt, nhưng… ở phương diện kia…kỹ năng lái xe của anh vẫn ổn.” Tống Dung Đức chớp chớp đôi mắt đào hoa nhìn cô.

Lâm Minh Kiều sững sờ, sau khi phản ứng lại, cả khuôn mặt đỏ bừng, “Anh cũng dám tự nhận là kỹ thuật vẫn ổn sao, có mặt mũi nữa không, tôi không có cảm

giác.”

“Có phải không?” Tống Dung Đức cong môi, có chút không tin, “Dù sao anh cũng khiến cho em mang thai ngay lần đầu tiên, như thế còn không lợi hại sao.”

“Có đi mua nước hay không?” Lâm Minh Kiều nghiến răng, không muốn ở đây bàn luận loại chuyện xấu hổ này.

“Được, để anh đi.” Tống Dung Đức cười gian xảo, lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ.

Nguyệt Nguyệt cũng thừa hưởng má lúm đồng tiền của anh.

Trái tim Lâm Minh Kiều lỡ nhịp.

Anh có cần cười nịnh nọt như vậy không?

Tuy rằng anh ta có chút đáng ghét, nhưng khuôn mặt đào hoa, xinh đẹp khiến người ta mất khống chế.

Nhưng thay vì đợi Tống Dung Đức, cô đi thẳng đến trung tâm thương mại.

Lúc đó, cô đã sớm nhìn thấy một người phụ nữ xinh xắn cùng một cậu bé ba bốn tuổi đang đứng đó, chính là Thư Hàm, bạn học cấp ba của cô ấy, cũng là bạn chơi khá nhiều ở Thanh Đồng trước đây.

“Minh Kiều, đã lâu không gặp.” Thư Hàm cười chào hỏi, nói đùa, “Hiện tại cô đã là con gái tổng thống Nguyệt Hàn. Không ngờ lại cùng bạn học cũ đi mua sắm, nếu bạn học khác biết, chắc chắn sẽ

ghen tị với tôi. ”

Lâm Minh Kiều thở dài, “Tôi rất ít khi về Thanh Đồng. Tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, không muốn cùng bạn học tổ chức liên hoan. Này, đây là con của cô sao, nhìn dáng dấp rất giống cô.”

“Con ngoan, gọi dì đi.” Thư Hàm nói, “Đây là Tô Tô con trai tôi, lúc đầu cũng không muốn đem thằng bé theo ra ngoài, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện, ở nhà không ai trông nom thằng bé.”

“Chào dì.” Cậu bé ngước lên và mỉm cười, nhưng có vẻ như không được an phận, vẫn luôn bị Thư Hàm nắm tay mới không chạy loạn.

Lâm Minh Kiều hơi khó chịu, mang theo bọn nhỏ đi, mua sắm tán gẫu cũng không thoải mái lắm.

Lúc này, Thư Hàm đột nhiên nhìn sau lưng cô mắt sáng lên, “Phía sau cô có một người đàn ông, thật đẹp trai, trông còn đẹp hơn so với những minh tinh nổi tiếng.”

Lâm Minh Kiều sửng sốt, sau đó vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Tống Dung Đức bưng một chai nước khoáng đi tới.

“Em yêu, em muốn, anh đã mua nước.”

Anh ấy thậm chí còn mở nắp chai.

Thư Hàm trợn mắt ngoác mồm, buột miệng nói: “Sau lưng Tống đại thiếu cô nuôi tình nhân sao?”

“…” Lâm Minh Kiều bị lời nhận xét của cô làm cho sửng sốt.

Đôi môi mỏng thanh tú của Tống Dung Đức giật giật.

Thư Hàm nhận ra mình nói năng quá hấp tấp, vội vàng nói: “tôi hiểu rồi, anh đẹp trai như vậy, có thể đổi lại là tôi cũng không kiềm chế được.”

Tống Dung Đức liếc nhìn Lâm Minh Kiều, khẽ nói: “Chính thức giới thiệu một chút, tôi là chồng của cô ấy, Tống Dung Đức.” Thư Hàm lại ngẩn người.

Anh ta là Tống Dung Đức?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK