Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi vừa nói ra câu này, sắc mặt Tống Dung Đức liền thay đổi.

Anh không ngờ rằng Tống Hưng Thần muốn ngồi vào chỗ của anh, Tần quản lý lại phản bội anh.

Tần quản lý là người bạn tâm giao của anh, chính vì lý do đó mà anh đã chuyển Tần quản lý về công ty năng lượng làm cấp dưới của mình.

Giữa ánh đèn nhấp nháy, Tống Dung Đức liếc nhìn những người trong phòng họp.

Anh ấy nhìn thấy Tống Vương Quý rất kinh ngạc nhưng các cô đông khác cũng không có vẻ gì kinh ngạc.

Đột nhiên anh đã hiểu ra.

Đây là một cái bẫy.

Ánh mắt của anh đảo qua, cuối cùng nhìn vào Tống Hưng Thần sợ hãi đang nhìn anh, Tống Vương Quý thì bình tĩnh thoải mái bên cạnh có Tống Quân Nguyệt.

Một người là em trai của mình và người kia là chị gái của anh ấy.

Một lúc sau cơn ớn lạnh dần hiện lên.

Một lúc sau cơn ớn lạnh dần hiện lên, anh trầm giọng cười, “Có vẻ như mọi người ở đây đều đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng mọi người không nghĩ là mọi người quá đáng sao? Có nhiều người lừa dối trong hôn nhân của mình, thậm chí có nhiều người trong phòng đang nuôi tiểu tam, tiểu tứ bên ngoài.” Các anh so với tôi tốt hơn chỗ nào, nếu như các anh bị tung ảnh của mình lên mạng cho người khác xem thì sẽ như thế nào. Tống thị không chỉ có một mình tôi nuôi bồ nhí bên ngoài, mọi người cũng giống như tôi. Có những thứ căn bản không nên truy xét vào bản thân tôi.”

“Tống Dung Đức, ngươi có ý gì, muốn uy hiếp chúng tôi.” Một cổ đông tức giận đứng lên vỗ bàn.

“Tôi không có uy hiếp anh.” Tống Dung Đức nhún vai, “Có phải là các anh sợ danh tiếng của tôi quá cho nên các anh đã tìm ra cách để hạ bệ tôi đúng không, cái này gọi là giương đông kích tây…

“Tống chủ tịch, ngài hãy dạy lại con trai của ngài.” Triệu chủ tịch tức giận.

Tống Vương Quý nhéo nhéo lông mày, hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.

Ông muốn khiển trách con trai mình, ông cũng hiểu rằng đây là cách duy nhất để Tống Dung Đức không bị cách chức.

Vì vậy chỉ có thể giả vờ mắng Tống Dung Đức, “Nếu anh dám làm chuyện này, tôi sẽ không nhận đứa con trai này.”

“Cha, không phải lần đầu tiên cha không nhận đứa con trai này. Lần trước cha cũng đã đuổi con ra khỏi nhà.” Tống Dung Đức cười híp mắt.

Tống Vương Quý vỗ bàn, đối mặt với các vị cổ đông với vẻ mặt áy náy.

Tống Quân Nguyệt liếc nhìn Tống Vương Quý rồi lại nhìn Tống Dung Đức chế nhạo.

Cô đóng quyển sổ trước mặt, chậm rãi đứng dậy, “Mọi người, tôi thay mặt Dung Đức xin lỗi mọi người vì hành vi của nó. Tôi dùng nhân cách của mình cam đoan với các thành viên hội đồng quản trị những thông tin đời tư của các ngài sẽ không bị truyền ra ngoài.”

“Tống đại tiểu thư, cô đã mở miệng nói như vậy, chúng tôi đều tin tưởng cô.”

Các vị cổ đông nhìn cô gật đầu, sau đó càng tức giận khi nhìn Tống Dung Đức, “Tống chủ tịch, trong mắt con trai ngài, chúng tôi không có bí mật riêng tư sao? Chúng tôi vì lợi ích của công ty mà anh ấy lại dám uy hiếp chúng tôi. Chúng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho việc anh ấy tiếp tục ở lại công ty.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK