Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhiều hơn 200 chương ở nhóm kín TẠI ĐÂY

Tống Dung Đức đã nổi điên, trên mặt giận giữ muốn liều mạng đánh đối phương.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, Hạ Thu lại đứng trước mặt Viên tổng, vẻ mặt lãnh đạm, “Dung Đức, không phải lỗi của anh ấy, mà là tôi, tôi không muốn ở bên cạnh anh nữa, xin lỗi.”

“Em đang nói cái gì vậy?” Tống Dung Đức sửng sốt, cho dù vừa rồi anh nhìn thấy cô và tên họ Viên đó hôn nhau anh vẫn không muốn chấp nhận sự thật này. “Hạ Thu, em nói cho tôi biết, có phải là do anh ta đã ép buộc em. ”

“Tôi đang ép buộc cô ấy?” Viên tổng cười tủm tỉm, “Quên đi, Tống Dung Đức, lúc trước anh ở trên cao, giờ anh không là gì. Hạ Thu tìm được người có quyền thế hơn anh. Tuy tôi không đẹp trai bằng anh, nhưng tôi giàu hơn anh và có triển vọng phát triển hơn. ”

“Tôi không tin.” Tống Dung Đức hét lên, hai mắt đỏ bừng, “Hạ Thu, tôi không tin em là loại người như vậy.”

“Đủ rồi, đừng nói nữa.”

Hạ Thu bị anh ấy làm cho khó chịu mắng, “Tống Dung Đức, thật ra tôi không thích anh, tôi ghét tính cách của anh, trước đây tôi xem anh như cái lốp dự phòng, bởi vì anh là người của của Tống gia, nhưng bây giờ anh rời khỏi Tống Gia tôi không quan tâm đến anh nữa. Tôi không muốn lãng phí thời gian của mình, Viên tổng so với anh còn có quyền thế hơn, tôi đã ở bên anh ấy rồi. ”

“Không, không,” Tống Dung Đức lắc đầu, cả người như bị trúng đạn ngã quỵ, “Hạ Thu, có phải vì anh đã rời khỏi Tống gia cho nên em…

“Dù sao tôi cũng không muốn ở bên anh nữa. Anh quá vô dụng. Khi Hoắc Anh Tuấn muốn lấy tiền của tôi, anh bận bịu không giúp được gì cho tôi, thật vô dụng.”

Hạ Thu tràn đầy chán ghét, “Anh không xứng với tôi chút nào. Ban đầu tôi không muốn ầm ĩ đến khó coi như vậy, gần đây tôi luôn tránh mặt anh, tôi còn tưởng rằng anh đã tự hiểu, cho nên về sau không cần đến tìm tôi nữa. ”

“Anh hiểu không?” Viên tổng châm chọc, “Làm người thì phải tự giác, tránh ra.”

Anh ấy nói xong liền đẩy Tống Dung Đức sang một bên.

Tống Dung Đức ngơ ngác nhìn cô, anh như người mất hồn.

Đây là người phụ nữ mà anh yêu thương, trân trọng, sao lại có thể trở thành như thế này?

Quý Tử Uyên cau mày nhìn Hạ Thu, “Hạ Thu, cô có biết Viên tổng đã ly hôn, còn có con gái không?”

***

Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK