Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tuyết Nhu, em nhớ con, bất cứ lúc nào cũng có thể đến,” Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy trong mắt cô thoáng buồn, “Sống ở đây cũng được, nhà anh hoan nghênh em.”

Khương Tuyết Nhu cáu kỉnh liếc anh một cái, “Đương nhiên là anh muốn em ở, để anh quấy rầy em hàng đêm.”

“Tuyết Nhu, anh chỉ muốn một gia đình bốn người ở bên nhau. Hơn nữa bọn trẻ rất nhớ em.” Hoắc Anh Tuấn vô tội nhún vai “Anh hiểu cảm giác của em. Nếu em sống một mình với hai đứa nhỏ thì đến đây được tự nhiên hơn, chứ ban ngày phải đi làm, ở nhà con cái sẽ chán, có ông bà nội, cả ông bà nội và bọn trẻ đều sẽ vui hơn ”. “Không phải là em không muốn.”

Khương Tuyết Nhu cúi đầu.

Hoắc Anh Tuấn đáy mắt lóe lên dịu dàng.

Trên đoạn đường tiếp theo, anh đeo khẩu trang và thỉnh thoảng ho vài tiếng.

Khi đến bãi đậu xe của tập đoàn Hồng Nhân, Khương Tuyết Nhu tháo dây an toàn, xuống xe.

“Chờ đã…” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên cầm một tập tài liệu đưa cho cô, “Đây là anh nhờ Tử Uyên điều tra bệnh viện ở Thanh Đồng. Ba năm trước, khi Lương Duy Phong bị dao đâm để cứu em, anh ta đã mua các bác sĩ và y tá phụ trách tình trạng của anh ta trong phòng cấp cứu và để họ lừa dối em.”

Khương Tuyết Nhu ngây người tiếp nhận thông tin, “Lừa gạt tôi… sao?”

“Hoắc Anh Tuấn nhìn cô trực tiếp nói, “Kỳ thực, quả thận của anh ta không bị thương gì cả, cũng không có bị đâm vào nội tạng bên trong. Anh ta là cố ý lừa dối em để tranh thủ áy náy và sự cảm thông của em.”

Khương Tuyết Nhu lông mi trầm mặc chớp động lên xuống, vẻ mặt không quá kinh ngạc

Khi bộ mặt thật đáng ghê tởm của Lương Duy Phong bị xé nát, sẽ chỉ còn lại những thứ ghê tởm hơn.

Một người có thể xấu như vậy, liệu trong một hai ngày có thể biến thành bộ dạng đó được không?

Anh ta thật đáng khinh.

Chỉ là từ lần đầu gặp cô, anh ta đã giấu rất kỹ.

“Có những bức ảnh CT mà anh ta chụp 3 năm trước sau vụ tai nạn. Cả hai quả thận đều ở đó. Ngoài ra còn có một số hồ sơ anh ta chuyển tiền cho các bác sĩ. Thậm chí sau khi đến Kinh Đô. Anh ta đi đến bệnh viện khám sức khỏe

định kỳ, bác sĩ khám sức khỏe cho anh ta cũng bị mua chuộc, thường cho thuốc uống để dưỡng thận là giả, có tờ giấy khám sức khỏe từ sáu tháng trước ”.

“Anh kiểm tra kỹ như vậy?” Khương Tuyết Nhu kinh ngạc.

“Hừ, thật sự đa số mọi người đều không biết, bởi vì Lương Duy Phong là tổng giám đốc công ty trong lĩnh vực y dược, mua chuộc người quá dễ dàng. Rất nhiều bệnh viện đều sợ đắc tội anh ta. Nhưng trong lĩnh vực y tế, Quý Gia có một nửa quyền kiểm soát, chỉ cần Quý Tử Uyên muốn điều tra thì cái gì mà không tìm được.”( có thằng bạn thân chất lượng ghê)

Hoắc Anh Tuấn nói: “Mặc dù anh đã trưng ra bằng chứng về việc Lương Duy Phong lừa dối em,nhưng anh nghi ngờ việc anh ta mất một quả thận sẽ làm ầm ĩ lên, cư dân mạng vẫn nghiêng về phía anh ta.”

“Cảm ơn Quý Tử Uyên giùm tôi.” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu cảm kích nói.

“Cảm ơn Tử Uyên?” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày thích thú tiến lại gần cô. “Em không định cảm ơn anh sao, nếu không phải anh, Tử Uyên cũng sẽ không giúp em.” “Vậy thì anh muốn tôi cảm ơn như thế nào?” Khương Tuyết Nhu buồn cười nhìn chằm chằm khuôn mặt bị che nửa mặt của anh.

“Em có thể… Khụ khụ.” Hoắc Anh Tuấn lời còn chưa nói hết liên tục ho khan, ho đến lồng ngực đều đau rát.

Khương Tuyết Nhu ngây người nhìn anh, “Anh bị cảm, mà còn không chịu an phận”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK