Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là bản dịch của web nhayhȯ. čom. Để tránh nạn copy, mong bạn có thể truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ đúng nhóm dịch nhé nhé.

Đọc nhanh hơn 1800 chương ở nhóm kín TẠI ĐÂY

“Tại sao lại không đến, tôi đến để hỗ trợ cho chị,” Tống Thanh Duệ cười như gió xuân, đáy mắt hiện lên vẻ ấm áp.

Tống Dung Đức nhìn thấy trong lòng cảm thấy khó chịu, vô thức ôm eo Lâm Minh Kiều, công khai chủ quyền, “Không cần, có chồng cô ấy ở đây, tôi có thể hỗ trợ cô ấy.”

Tống Thanh Duệ ánh mắt liếc qua cái tay đang ôm eo Lâm Minh Kiều cười nói: “Ý của tôi là… Sau này tôi sẽ ở đằng sau hỗ trợ chị, nếu sau này mà anh Dung Đức ức hiếp chị, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh ấy.”

Lâm Minh Kiều cảm động bối rối.

Tống Dung Đức tức giận: “Tống Thanh Duệ, chú chớ có nói hươu nói vượn, sao tôi lại có thể ức hiếp cô ấy được chứ, cô ấy là vợ của tôi, tôi yêu cô ấy cũng không hết.”

“Ai biết được.” Tống Thanh Duệ nhíu nhíu mày.

“Nói cho cùng là chú có biết nói chuyện hay không, nếu không biết nói chuyện thì đi qua một bên.” Tống Dung Đức mặt tỏ vẻ ghét bỏ.

“Tôi nhìn anh mới là người không biết nói chuyện.” Lâm Minh Kiều không vui lườm anh một cái, “Thanh Duệ tới chúc mừng, anh ngược lại không có ý tốt mà cứ luôn luôn nhằm vào anh ấy, anh đi qua một bên.”

“Tôi đi qua một bên sao?” Tống Dung Đức rất sửng sốt, thất vọng và khó chịu, “Tôi mới là chồng của em.”

“Cậu ấy là em trai tôi.”

“Chẳng qua cũng là em nuôi mà thôi.”

“Dù sao đi nữa thì tôi cũng xem cậu ấy là người thân,” Lâm Minh Kiều hùng hồn khẳng định nói.

Tống Dung Đức rất khó chịu, nhất là nhìn thấy vẻ mặt của Tống Thanh Duệ kia đang cười trên nỗi đau của người khác, anh nghiến răng nghiến lợi, “chú có nghe hay không, chỉ là người thân mà thôi, tôi mới là người cô ấy yêu.”

“Anh Dung Đức, anh nói vậy là có ý gì, tôi không có muốn làm người yêu cô ấy.” Tống Thanh Duệ một mặt tỏ ra mình vô tội, “Anh có thể đừng nghĩ chúng tôi đen tối như vậy được không?”

“Anh bị bệnh rồi.” Lâm Minh Kiều cũng cảm thấy suy nghĩ của Tống Dung Đức quá đen tối, liếc trừng Tống Dung Đức một chút, liền lôi kéo Tống Thanh Duệ đi ra.

Tống Dung Đức bị sỉ nhục, tức giận gần chết, Tống Thanh Duệ quả thực là một con hồ ly xảo quyệt, rõ ràng nhìn cô ấy chằm chằm, có ý đồ lại tỏ vẻ thanh cao, trong sáng, thật không biết xấu hổ.

Không được, anh không thể để cho cái người này cô đơn quá lâu.

Cũng may là thân phận Tống Thanh Duệ không tầm thường, rất nhanh liền có người tới nâng ly chúc mừng Lâm Minh Kiều.

“Lâm tổng, chúc mừng cô, đây là Tống nghị viên sao, quả nhiên trẻ tuổi tài cao, không nghĩ tới hôm nay lại may mắn được gặp anh, tôi kính hai vị một ly…”

“Vợ tôi không uống rượu được, tôi uống thay cô ấy.” Tống Dung Đức vội vàng bước lại gần lấy ly rượu của Lâm Minh Kiều.

Lâm Minh Kiều nghĩ đến ban đêm sẽ cho con bú, nên cũng bỏ qua.

“Tống Thiếu rất là yêu vợ.” Người kia cười nói.

“Đúng vậy, cô ấy muốn một mình ra ngoài lập nghiệp, tôi luôn ủng hộ. Minh Kiều rất có tài năng, nếu làm cho công ty khác thì sẽ chôn vùi tài năng cô ấy.” Tống Dung Đức không ngớt lời khen ngợi.

Lâm Minh Kiều phức tạp nhìn anh một cái, Tống Thanh Duệ khóe miệng nhếch nở một nụ cười rồi nhấp một ngụm rượu vang.

Sau đó tân khách tới mời rượu, nhưng đều là bị Tống Dung Đức ngăn cản.

Dù là tửu lượng anh ấy không tồi nhưng sau đó anh ấy đã say mèm sau khi uống nhiều rượu.

Sau khi tiệc ăn mừng kết thúc, Tống Thanh Duệ, Tống Hưng Thần cùng một chỗ hỗ trợ đưa Tống Dung Đức lên xe.

“Chị dâu, có cần tôi giúp đưa anh ấy về nhà không.” Tống Hưng Thần không yên tâm mà hỏi.

“Không cần.” Lâm Minh Kiều cười nói, “Các người về sớm một chút rồi nghỉ ngơi đi, nếu tôi làm không được thì sẽ nhờ bảo vệ giúp đỡ.”

“Đi đường nhớ chú ý an toàn.” Tống Thanh Duệ căn dặn một câu, nhìn xe đi xa.

Tống Hưng Thần cảm khái nói: “Không nghĩ tới cuối cùng cũng có một ngày có thể nhìn thấy anh ấy trân quý người bên cạnh, như vậy cũng tốt, người trong nhà sẽ bớt đi phần nào lo lắng.”

“Ừm.”

Tống Thanh Duệ ánh mắt nhìn chăm chú về phía chiếc xe đang đi xa.

Mặc dù anh có cảm tình với Lâm Minh Kiều nhưng anh cũng hiểu được thân phận của hai người, nếu ở bên nhau thì rất là khó, như vậy cũng tốt, chí ít thì cũng thấy được cô ấy hạnh phúc.

Nhưng những lời anh ấy nói tối nay cũng không phải là đùa, nếu như Tống Dung Đức khi dễ cô ấy, anh cũng là sẽ không bỏ qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK