Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY

Khương Tuyết Nhu do dự một chút, cùng anh bước ra ngoài.

Đây là phòng VIP, trên hành lang dài không có mấy người.

Khương Tuyết Nhu đang dựa vào cửa sổ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn lạnh lùng, bình tĩnh.

Hoắc Anh Tuấn nhớ tới vẻ buồn bực tức giận trên mặt cô ấy lúc anh vừa bước vào, trong lòng không khỏi đau lòng, “Tuyết Nhu, chuyện hôm nay sẽ không xảy ra nữa, hãy cho tôi một chút thời gian.”

Khi Lương Duy Phong và Khương Thái Vũ bị lật tẩy bộ mặt thật, Khương Tụng biết sự thật và sẽ không còn trả thù em nữa.

Khương Tuyết Nhu nghe xong nhìn Hoắc Anh Tuấn rất nghiêm túc, “Hoắc Anh Tuấn, anh định làm gì tôi không muốn biết, sau này ngoại trừ con cái, chúng ta không cần gặp mặt nhau. Nếu có gì thì hãy nói qua điện thoại, anh không cần phải đến thăm cha tôi, anh về đi.”

Ánh mắt vô cùng lạnh lùng, Hoắc Anh Tuấn vô thức nắm chặt tay, “Tôi không thích Mạnh Tử Hàm, tôi làm vậy là vì ….”

“Tôi biết anh có mục đích.” Khương Tuyết Nhu ngắt lời anh, “Vậy nên anh hãy giữ khoảng cách, nếu không anh cùng Mạnh Tử Hàm thì mập mờ, mặt khác lại liên lạc với tôi người bên ngoài nhìn vào sẽ nói tôi như thế nào, Mạnh Tử Hàm biết vậy cũng không để tôi yên.”

mật khẩu: 9999 vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

datpass pass=”9999″]

Hoắc Anh Tuấn đột nhiên không nói nên lời.

Anh chỉ có thể nhìn cô nhẫn nhịn, anh cũng nghe Tần Di nói hôm nay cô đã chuyển về Diệp gia.

Nghĩ đến việc trở về biệt thự sẽ không còn gặp lại cô, thậm chí ban đêm anh cũng không muốn về nhà.

Anh còn cảm thấy nơi không có cô thật trống trải.

“Tôi đi vào.”

Khương Tuyết Nhu xoay người đi vào phòng.

Hoắc Anh Tuấn đang muốn theo cô thì điện thoại reo lên, nhìn thấy ba chữ “Mạnh Tử Hàm”, ánh mắt anh có vẻ chán ghét nhưng anh vẫn trả lời: “Tìm tôi có việc?”

“Tôi đâu có hỏi anh câu này.” Mạnh Tử Hàm những nịu nói, “Buổi tối hẹn cùng nhau ăn cơm anh đã cho tôi leo cây. Anh cho rằng tôi không biết là anh đang tới thăm Diệp Gia Thanh phải không?. ”

“…”

Mạnh Tử Hàm khịt mũi, “Anh vẫn không thể buông tha Khương Tuyết Nhu sao, nếu không tại sao cha cô ấy gặp tai nạn, anh vội vàng chạy đi. Hoắc Anh Tuấn, hai ngày nay anh không phải là đang giở trò với tôi chứ.”

“Tôi hiện tại đang tới gặp em.”

Hoắc Anh Tuấn mở miệng, anh liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó rũ xuống đôi mắt đen, xoay người rời đi không thèm nhìn lại.

Buổi tối, Khương Tuyết Nhu ở lại bệnh viện chăm sóc Diệp Gia Thanh.

Ngày thứ hai, trợ lý đến báo cáo tình hình, “Diệp tổng, cảnh sát có kết quả điều tra. Bao cồn có chữ ký của người chuyển phát nhanh. Người chuyển phát nhanh khẳng định bên dưới kiểm tra không có cồn. Nhân viên nhà kho lén lút hút thuốc, bất ngờ khi thấy ông đến anh ấy sợ quá vứt nửa điếu thuốc xuống đất anh ấy quên dẫm nó nên đã gây ra vụ cháy. Công an đã kiểm tra tài khoản của hai người này và phát hiện có một khoản tiền khả nghi ở nước ngoài chuyển vào ”.

“Thời gian chuyển tiền là khi nào?” Khương Tuyết Nhu hỏi.

Trợ lý dừng lại, phức tạp nhìn Diệp Gia Thanh một cái rồi nói: “Bảy, tám phút sau khi người rời khỏi tập đoàn Hoắc Thị.”

Trái tim Diệp Gia Thanh run lên, cả khuôn mặt biến sắc như tro tàn.

Khương Tuyết Nhu nhắm mắt lại, chế nhạo: “Cha không chấp nhận sự thật này sao?”

Diệp Gia Thanh ngẩn ra, trên đời này có lẽ không có chuyện gì đau đớn hơn khi người phụ nữ mình từng yêu lại muốn giết mình.

[/datpass]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK