Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con sai rồi, hai người mạnh kết hợp lại với nhau.” Lục Minh Anh nhìn cô có chút thương xót: “Theo lý thuyết con là con gái ruột của bà ta, nếu Khương Tụng công khai nhận lại con, dù sao mu bàn tay cũng là thịt, con sẽ trở thành cô chủ giàu nhất thế giới.”

“Cha, cha đừng xát muối lên vết thương Tuyết Nhu nữa, Tuyết Nhu không quan tâm những chuyện này.” Hoắc Anh Tuấn vội vàng cắt ngang: “Cha, con có cách này, hôm nay chúng ta đã xử lý người của Thương Dục Thiên không ít, con đoán Thương Dục Thiên chắc chắn sẽ gọi người từ vịnh Nia đến đây, nhưng chỉ cần đám người kia không qua được hải quan, không vào được nước Nguyệt Hàn, cho dù Thương Dục Thiên và Khương Tụng có nhiều tiền thì bọn họ cũng sẽ không có ai giúp đỡ ở nước Nguyệt Hàn, sau khi chúng ta đóng cửa lại, muốn xử lý thế nào cũng được.”

Lục Minh Anh có chút kinh ngạc: “Con thật là to gan, Thương Dục Thiên và Khương Tụng xảy ra chuyện ở nước Nguyệt Hàn thì Tống Nguyên sẽ rơi vào phiền phức, Tống Nguyên cũng sẽ không đồng ý cho con làm như vậy, bởi vì nhà họ Tống không chịu được việc nhà họ Thương điên cuồng trả thù.”

“Cha, cha nói nhà họ Thương và đảo Solomon là hai thế lực khổng lồ, nơi có tiền có quyền thì sẽ có tranh giành, nhất là người tài của nhà họ Thương xuất hiện liên tục, những người này không ghen tỵ với Thương Dục Thiên sao? Chỉ cần chúng ta có thể tìm được người hợp tác chính xác của nhà họ Thương thì cái chết của Thương Dục Thiên là một chuyện vui với một số người nhà họ Thương.”

Hoắc Anh Tuấn sâu xa nói, tất cả mọi người hiểu.

Ánh mắt Lục Minh Anh nhìn anh đầy ngơ ngác.

Khương Tuyết Nhu có chút sững sờ: “Nhất định. . . Phải làm như vậy sao?”

“Đây chỉ là bị buộc đến một bước cuối cùng chúng ta vì tự vệ mới có thể làm sự tình, em yên tâm đi, cho dù có ngày đó thì anh cũng sẽ không làm hại mẹ em, cùng lắm là. . . Giam lỏng bà ta.” Hoắc Anh Tuấn nhẹ giọng an ủi cô: “Khoảng thời gian này, chúng ta vẫn là muốn cùng Thương Dục Thiên, Khương Tụng thấy phía trên, thật tốt tâm sự, hiểu lầm đến cùng ở nơi nào, có thể giải mở tốt nhất, không giải được vậy liền không có cách nào.”

Khương Tuyết Nhu gật đầu, cô nhất định phải nhanh chóng biết rõ sự thật.

Hoắc Anh Tuấn quay đầu nhìn về phía Lục Minh Anh: “Cha, làm phiền cha đến vịnh Nia một chuyến, tìm hiểu người nhà họ Thương có ai đố kỵ với Thương Dục Thiên nhất, dù sao sau đó Khương Tụng mới xuất hiện, chắc chắn ở trên đảo có người không phục bà ta.”

“Được rồi, hôm nay cha sẽ sắp xếp máy bay.” Lục Minh Anh gật đầu.

. . .

Cùng lúc đó.

Trong biệt thự nhà họ Thương.

Thương Dục Thiên nhìn hai người vệ sĩ da đen đang quỳ ở trước mặt mình, sắc mặt u ám.

“Cho nên, tôi mang theo ba mươi người từ vịnh Nia đến đây, bây giờ chỉ có hai người còn nguyên vẹn sao?”

Hai người da đen run lẩy bẩy.

Khương Kiều Nhân hoảng sợ trong lòng, nhưng cô ta nghĩ Khương Tụng đang ở bên cạnh nên đỏ mắt đứng dậy: “Khương Tuyết Nhu đã mang theo người của Thanh Long Hội, còn thông báo với Quý Tử Uyên, Thanh Long Hội và người nhà họ Quý bao bây bọn con ở trong phòng thí nghiệm, còn cố tình đánh bọn họ đến tàn phế.”

“Sao có thể chứ.” Khương Tụng tức giận vỗ bàn đứng lên: “Nếu mẹ sớm biết như thế thì đã phế cô ta ở trong nhà hàng rồi.”

“Mẹ, chú Thương, con xin lỗi, do con quá vô dụng.” Khương Kiều Nhân khóc lên: “Con muốn sớm lấy được phòng thí nghiệm, nhưng người của Hoắc Anh Tuấn canh gác rất chặt nên con mang theo nhiều người đến đó, không ngờ bọn họ tàn nhẫn như thế.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK