Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY

Tay cô mềm nhũn.

Cô đánh không đau mà càng giống như làm nũng hơn.

Yết hầu Hoắc Anh Tuấn lên xuống, nắm lấy cổ tay của cô: “Ngoan, đêm hôm khuya khoắt đừng trêu chọc anh.”

“. . .”

Cô trêu chọc anh lúc nào.

Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu nhìn ánh mắt nóng rực của anh thì mặt đỏ lên, cô dùng sức đẩy anh ra: “Lưu manh.”

Cô mắng một câu rồi kéo chăn ra nằm xuống.

Hoắc Anh Tuấn cũng nằm bên cạnh, đưa tay ôm lấy cô.

“Đi ra, anh ngủ trên ghế sô pha đi.” Khương Tuyết Nhu đẩy anh.

Hai người vừa tái hợp, đêm đầu tiên đã ngủ cùng nhau, có vẻ cô không cố gắng, ít nhất cô phải kiên trì một tuần, nếu không thì Lâm Minh Kiều lại xem thường mình.

“Không chịu, ghế sô pha quá ngắn, anh không ngủ ngon. . . .” Hoắc Anh Tuấn không chịu buông tay.

Khương Tuyết Nhu lạnh mặt, giả vờ đứng dậy: “Vậy em ngủ ở ghế sô pha.”

“Đừng.” Hoắc Anh Tuấn vội vàng ngăn cô lại, đôi mắt mệt mỏi lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh ngủ cho.”

Anh nói xong thì thành thật đi đến ghế sô pha.

Ghế sô pha thật sự ngắn, dáng người cao lớn của anh phải cuộn lại trên ghế, chân còn vươn ra ngoài, lại không có chăn, chỉ có thể cầm gối ôm che bụng.

Khương Tuyết Nhu đột nhiên cảm thấy anh đáng thương, mềm lòng nói: “Trong phòng không còn chăn sao?”

Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, ngáp một cái: “Ngủ đi.”

Anh nói xong thì ngủ thiếp đi.

Khương Tuyết Nhu vuốt tóc, giờ này tất cả mọi người đều mệt mỏi, cô còn sợ anh sẽ chiếm tiện nghi, cố ý để anh ngủ trên ghế sô pha, người ta đã sớm rất mệt mỏi, cô lại quá đề phòng.

Mà trong thời tiết này anh sẽ không bị cảm đâu nhỉ.

Chẳng qua lúc này cô cũng không tiện gọi anh lên giường ngủ.

Cô suy nghĩ rồi điều chỉnh máy điều hoà cao hơn, sau đó mới đi ngủ.

Cô cũng không biết mình đã ngủ bao lâu.

Cô mơ màng, trên người có hơi nóng truyền đến.

Thậm chí có tiếng thở nhẹ.

Khương Tuyết Nhu nằm mơ.

Trong giấc mơ, cô và Hoắc Anh Tuấn đang ở thời kỳ cuồng nhiệt, mỗi lần hai người luôn quấn lấy nhau. . . .

Sự ham muốn bỗng nhiên chui ra, cổ họng của cô không khống chế được phát ra tiếng thở khẽ.

Cô ngây thơ đưa tay ôm lấy một cơ thể quen thuộc.

Sức nặng trên người cô càng lớn hơn.

Môi mỏng truyền đến cảm giác đau đớn.

Cô mờ mịt mở hai mắt ra.

Đầu tiên cô nhìn thấy lông mi dài và dày của người đàn ông, Hoắc Anh Tuấn dịu dàng hôn cô, da thịt trắng nõn của cô lộ ra không khí.

Điều làm cho cô không thể tin được là cánh tay của cô đang ôm lấy cổ anh.

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK