Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn 300 chương ở nhóm kín TẠI ĐÂY

***

Năm mươi phút sau.

Tân Giai Linh lái xe tiến vào bãi đậu xe của một tòa nhà chọc trời.

Sau khi Giang Bồi Viễn nhìn thấy cô đỗ xe, cô bước vào trong chỗ thang máy, ở đó có hai nhân viên bảo vệ cao to canh giữ cửa thang máy.

Sau khi Tân Giai Linh cho anh ta xem thứ gì đó, nhân viên bảo vệ để cô vào thang máy lên lầu.

Giang Bồi Viễn tỏ vẻ bối rối, nhưng tài xế thì lại biết rõ: “Trên nóc tòa nhà này có một hội quán cao cấp, thang máy này hẳn là con đường duy nhất để đi lên đó. Nghe nói chỉ có người có trị giá hơn 300 tỷ mới có đủ tư cách để dẫn người khác vào đây. Vì vậy, những người vào đó hầu hết đều là những nhà tài phiệt giàu có hoặc là những người đứng hàng đầu trong làng giải trí, thân phận bạn gái của anh cũng không hề đơn giản.”

Giang Bồi Viễn kinh ngạc.

Anh đến Kinh Đô không lâu nên anh thực sự không biết nhiều về nó.

Nhưng anh nghĩ kỹ lại, bạn của Tân Giai Linh có thân phận không tầm thường, có thể đưa cô ấy đến một nơi như thế này cũng không có gì lạ.

Anh nhất định không có tư cách đi vào, đang định rời đi thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce đậu ở cửa thang máy, sau đó một người phụ nữ mặc váy đỏ bước xuống xe.

Giang Bồi Viễn nheo con mắt lại, đúng thật là Khương Kiều Nhân.

Trước kia trong đám cưới của Khương gia, anh đã từng nhìn thấy, tuy rằng khí chất của Khương Kiều Nhân bốn năm qua dường như thay đổi rất nhiều, nhưng nhìn thoáng qua vẫn nhận ra được.

Tân Giai Linh vừa bước vào, Khương Kiều Nhân mất tích nhiều năm cũng xuất hiện ở đây, thật là trùng hợp.

Thì ra Tân Giai Linh thật sự quen biết Khương Kiều Nhân.

Hóa ra Lâm Minh Kiều không nói dối.

Bốn năm trước, anh cho rằng Lâm Minh Kiều đến công ty của mình để đánh Tân Giai Linh là vì ghen tuông, vô cớ đến gây sự.

Khi đó, Tân Giai Linh nói không hề quen biết với Khương Kiều Nhân.

Cô ấy đã nói dối.

Cô ấy chỉ có nói dối về điều này hay là cô ấy đã nói dối rất nhiều chuyện.

Giang Bồi Viễn hoàn toàn ngẩn ngơ.

Cho đến khi tài xế đột ngột nói, “Người phụ nữ đó chắc chắn là một ngôi sao.”

Giang Bồi Viễn nhìn lại lần nữa, lần này lại là một chiếc xe thể thao sang trọng, nhưng người xuống xe là một người phụ nữ mặc chiếc váy hoa mai, đeo mắt kính và đội mũ lưỡi trai.

Bộ dạng này là cố ý che gương mặt đi, quả thực rất giống minh tinh

Nhưng đó là ai?

Hình bóng người này cũng thật quen thuộc.

Giang Bồi Viễn nhíu mày, đột nhiên lóe lên.

Đó là Thang Nhược Lan.

Năm đó, lúc còn học đại học, Thang Nhược Lan ở sát vách bên cạnh Lâm Minh Kiều, không có việc gì Thang Nhược Lan liềm tìm đến Lâm Minh Kiều.

Thậm chí sau khi anh và Lâm Minh Kiều hẹn hò lúc còn học ở trường đại học, sau này họ vẫn thường xuyên đi ăn chung với Thang Nhược Lan.

Chỉ về sau, Thang Nhược Lan trở nên nổi tiếng, liền không còn giao du với Lâm Minh Kiều, Khương Tuyết Nhu.

Anh nhớ khi Lâm Minh Kiều và Thang Nhược Lan cắt đứt quan hệ, lúc đó anh và Lâm Minh Kiều còn chưa chia tay. Cô ấy bị cho là đã đánh cắp bản thảo âm nhạc của Khương Tuyết Nhu, cùng Khương Kiều Nhân nhiều lần liên thủ bỏ đá xuống giếng.

Đối với Thang Nhược Lan này, Giang Bồi Viễn chưa bao giờ có ấn tượng tốt.

Tân Giai Linh, Khương Kiều Nhân, Thang Nhược Lan, đều là người của Thanh Đồng, đồng loạt xuất hiện ở đây.

Giang Bồi Viễn cảm thấy thực sự quá trùng hợp.

Trùng hợp đến mức anh nghi ngờ ba người họ đến đây có phải là để liên hoan.

Tuy nhiên, điều khiến anh càng không thể tin được là Tân Giai Linh sẽ làm bạn với hai người phụ nữ có tâm địa xấu xa này.

“Xin lỗi, mời anh lái xe ra ngoài.” Giang Bồi Viễn không đủ tư cách vào hội quán, cũng không trông cậy là có thể trà trộn vào đó được.

Sau khi lái xe được nửa đường, anh xuống xe lấy điện thoại di động ra, do dự hồi lâu mới gọi điện thoại với Lâm Minh Kiều.

“Bồi Viễn ….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK