Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Duy Phong dùng sức hất ra, nhưng tay Hoắc Anh Tuấn giống như dính lên cánh tay của anh ta, không thể thoát được.

Sắc mặt anh ta thay đổi: “Hoắc Anh Tuấn, buông tay ra.”

“Nếu anh muốn để tôi buông tay thì có thể, anh đưa mặt ra đây, ngày đó anh đánh Tuyết Nhu thế nào, hôm nay tôi trả lại cho anh.”

Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn đầy lửa giận: “Lương Duy Phong, vừa rồi anh rất phách lối, nếu hôm nay tôi không ở đây, có phải anh lại muốn đánh người đúng không, anh thích đánh người khác như thế à.”

Anh nói xong thì đấm vào mặt Lương Duy Phong.

Lương Duy Phong không ngờ anh sẽ đánh người nên nhất thời không kịp phản ứng, lúc bên mặt đau đớn thì không kiềm được lửa giận.

“Hoắc Anh Tuấn, anh dám đánh tôi à, muốn chết sao.”

Anh ta vung tay đánh về phía Hoắc Anh Tuấn.

Hoắc Anh Tuấn nắm tay anh ta lại, đầu gối bỗng nhấc lên.

Lương Duy Phong đau đớn xoay người, Hoắc Anh Tuấn đè anh ta lên đầu xe, để mặt anh ta hướng lên trên, sau đó lại tát một cái: “Mẹ nó, mặt anh đúng là cứng giống như da heo, khó trách luôn thích giả vờ chung tình, sau lưng lại ăn chơi phóng túng với phụ nữ, không có da mặt dày như anh thì không đạt được mức độ này.”

“Hoắc Anh Tuấn, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.” Lương Duy Phong giống như hoàn toàn mất đi lý trí, đôi mắt tràn ngập u ám.

“Rất tốt, tôi cũng muốn nói câu này với anh, Lương Duy Phong, từ lúc anh dám đánh người tôi yêu thì mối thù của tôi và anh đã không thể xóa được.”Hoắc Anh Tuấn liên tục tát Lương Duy Phong.

Khương Tuyết Nhu ở bên cạnh trợn mắt há miệng, mặc dù trước kia cô không thích đàn ông đánh nhau, nhưng không thể không thừa nhận Hoắc Anh Tuấn đánh rất đẹp.

Cuối cùng cô cũng hiểu sức mạnh của đàn ông lớn hơn nhiều so với phụ nữ.

Cô thấy mặt Lương Duy Phong bị đánh đến sưng vù thì vội vàng kéo Hoắc Anh Tuấn: “Được rồi, chỗ này có máy giám sát, làm lớn chuyện lên thì chúng ta sẽ đuối lý.”

“Không sai, anh đánh nhau nên đuối lý, cho nên anh sẽ tự thú.”

Hoắc Anh Tuấn phóng khoáng lấy điện thoại ra gọi cho sở cảnh sát, anh mở loa ngoài: “Alo, cảnh sát phải không, tôi muốn tự thú, vừa rồi tôi gặp phải một tên tâm thần, đột nhiên lái xe đụng chúng tôi, mặc dù suýt nữa đụng phải nhưng chúng tôi rất sợ hãi, sau đó tên tâm thần xuống xe đánh tôi trước, mắng bạn gái của tôi, tôi tức giận quá nên tát anh ta mấy cái, tôi cảm thấy mình làm sai nên chủ động báo cảnh sát.”

Khương Tuyết Nhu suýt nữa bật cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK