Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ôi, anh thật có kinh nghiệm, anh đừng có nói không có nhiều bạn gái.” Lâm Minh Kiều cười tinh nghịch.

Tống Thanh Duệ cảm giác được có chút nguy hiểm, ” Tôi nhớ tới trước khi cùng cô tỏ tình, hồi đại học có nói qua chuyện…”

“Đại học là tốt rồi, lúc còn học đại học, tình cảm rất trong sáng và khó quên.” Lâm Minh Kiều ngắt lời anh, trong lòng càng thêm không vui.

“Cô đang nói về chính mình?” Tống Thanh Duệ đột nhiên hỏi, nhìn cô chằm chằm

“Bây giờ là tôi đang nói về anh, tại sao anh lại nói về tôi.” Lâm Minh Kiều trầm mặc vài giây, sau đó tự tin nhìn anh chằm chằm, “Nếu anh không muốn trả lời thì đừng nói.”

Tống Thanh Duệ: “Tôi ….”

“Có phải là cảm thấy tôi làm vậy là rất vô lý, không sai, tôi chính là người rất vô lý khi làm vậy.”

Người phụ nữ ngồi ở ghế sau dường như càng ngày càng độc đoán, ngay cả Nguyệt Nguyệt cũng tò mò trợn to đôi mắt nhỏ nhìn người mẹ hung hãn của cô.

Tống Thanh Duệ kinh ngạc một hồi, sau đó đột nhiên thấp giọng cười nói: “Được rồi, cô hành động vô lý cũng rất đáng yêu.”

“Đáng yêu?” Lâm Minh Kiều chớp hàng mi dày.

“Nếu cô ở trước mặt tôi mà có thể thẳng thắn nói ra, cái gì cũng giấu ở trong lòng khiến tôi cảm thấy rất đau đầu.” Tống Thanh Duệ nhẹ nhàng sờ sờ đầu nhỏ của cô, “Như vậy tốt rồi, làm bạn gái của tôi, cô có quyền giận dỗi vô cớ.”

Lâm Minh Kiều không nói, nhưng khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra vẻ hài lòng.

“Bây giờ tôi đã thổ lộ mối tình đầu của mình với cô rồi, tôi cũng không có khắc cốt ghi tâm chuyện này.” Tống Thanh Duệ nói, “Chỉ là hồi đại học mọi người đều đang nói chuyện yêu đương. Tình cờ thấy có một cô gái xinh đẹp, có thành tích tốt, bình thường tiếp xúc thì tính cách cô ấy không tệ, có thích một chút, chúng tôi đã hẹn hò một thời gian, và sau khi tốt nghiệp, mọi người đều không cùng quê nên chúng tôi chia tay.”

“Đừng nói với chúng tôi rằng hai người vẫn là bạn, cô ấy vẫn luôn yêu anh.” Lâm Minh Kiều bĩu môi, “Mối tình đầu của Hoắc Anh Tuấn khiến Tuyết Nhu đau khổ, tôi không muốn nhìn thấy bên cạnh anh xuất hiện một người phụ nữ đa mưu túc trí. Còn có bạn trai cũ của tôi, lúc hẹn hò mới biết được bên cạnh anh ấy có một người bạn Thanh Mai Trúc Mã, xem cô ấy như là em gái, kết quả thì sao, càng ngày càng đi vào ngõ cụt, không ngừng xa lánh tôi.”

“Không, tôi không ngốc như vậy.”

Tống Thanh Duệ cười lắc đầu, “Từ khi quyết định yêu cô, tôi sẽ không cho ai có quyền làm tổn thương cô. Tôi cũng hiểu cô đã bị tổn thương rất nhiều nên tôi sẽ giữ khoảng cách với người khác giới, đặc biệt là những người không cùng huyết thống. Nếu không tin, cô có thể kiểm tra điện thoại của tôi bất cứ lúc nào.”

“Được rồi.”

Lâm Minh Kiều gật đầu, hài lòng với câu trả lời của anh lúc này, “Với lại tôi không thích người khác nói dối mình, anh không được nói dối tôi, nếu phát hiện có một lần thì sẽ lập tức chia tay.”

“Được”

Tống Thanh Duệ nhàn nhạt gật đầu.

Sau đó, anh ấy đi ra phía trước để lái.

Lâm Minh Kiều ngồi ở phía sau nói chuyện với Nguyệt Nguyệt, tuy còn nhỏ nhưng khát vọng hiểu biết của đứa bé cũng rất mạnh, nhất là sau khi nhìn thấy cảnh vật ngoài cửa sổ, hai mắt cô bé luôn tròn xoe.

“Nguyệt Nguyệt, con xem, đó là Đại Thương, là tiệm bánh ngọt……”

Tống Thanh Duệ thỉnh thoảng liếc nhìn sau gương, bức ảnh động lòng người là một người mẹ trẻ trung xinh đẹp đang ôm một đứa bé dễ thương.

Nếu có thể, anh ước gì đây là vợ con mình.

Chẳng qua hiện tại không phải nhưng điều đó sẽ có trong tương lai.

Thật ra anh hoàn toàn không hiểu, có một người vợ và con như vậy, Tống Dung Đức lại nỡ lòng nào bỏ rơi một gia đình như vậy?

Khả năng là đầu óc có vấn đề.( chuẩn luôn)

Trong lòng anh khẽ thở dài.

Sau bốn mươi phút, xe chạy vào một khu phố xa lạ, Lâm Minh Kiều kinh ngạc: “Anh đưa tôi đi đâu vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK