Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn 450 chương TẠI ĐÂY

“Vết thương của anh lần này thật sự không đơn thuần là vết cắn của cảm xúc tình yêu nam nữ, anh tạm thời có thể có được cô ấy, nhưng anh có yên tâm để một người như vậy ở bên cạnh không? Ai biết được một ngày nào đó cô ấy có hạ độc anh hay không, đừng vì chút cảm tính mà đánh đổi mạng sống của mình.” Khổng bác sĩ ân cần nhắc nhở.( là anh Uyên nợ người ta mà)

Quý Tử Uyên đột nhiên im lặng.

“Tôi đi đây, nói cho tôi biết khi cô ấy tỉnh lại.” Quý Tử Uyên đứng dậy, cầm cái áo khoác trắng rời đi.

Khi ra khỏi bệnh viện, cả người có chút nhụt chí, phải thừa nhận lời Khổng bác sĩ nói rất đúng.

Anh chỉ là không hiểu, anh và Nguyễn Nhan làm sao lại trở nên như thế này, như là kẻ thù.

Suy cho cùng, ngay từ đầu người gây ra chuyện vẫn là Thang Nhược Lan.

Thang Nhược Lan….

Quý Tử Uyên cười lạnh, khởi động xe đến biệt thự nơi Thang Nhược Lan ở.

Biệt thự này là anh tặng cô ta, nhưng là lần đầu tiên anh đến đây.

Khi đến cửa biệt thự, bảo vệ nhìn thấy, lập tức mở cổng điện.

Quý Tử Uyên xuống xe, trực tiếp đi vào.

Thang Nhược Lan còn chưa ngủ, nghe thấy anh tới, lập tức mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm đi xuống lầu, “Tử Uyên, sao anh lại đến đây … Ôi, cái miệng anh bị sao vậy.”

Khi Thanh Nhược Lan nhìn thấy đôi môi mỏng của anh, cô ấy nghĩ ngay đến việc bị cắn.

Chỉ là ai đã dám cắn anh ấy

Không phải là…

Trong lòng cô xuất hiện một người, nhưng cô không dám nói ra, chỉ có thể hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Tôi hỏi cô, có phải cô đã gọi điện cho Đỗ Quyên, Nguyễn Bân, nói cho bọn họ địa chỉ khu nội trú Nguyễn Nhan đang điều trị đúng không?.” Quý Tử Uyên đi thẳng vào vấn đề, lạnh lùng hỏi.

“Đỗ Quyên và Nguyễn Bân là ai vậy?” Thang Nhược Lan trong lòng rất hồi hộp nhưng lại giả vờ như không biết gì.

Nhưng vừa dứt giọng, cô đã bị Quý Tử Uyên bóp cổ.

Cô cảm thấy gần như nghẹt thở tại chỗ, “Quý … Quý ….”

Quý Tử Uyên đêm nay có nhiều điều khiến anh nghẹn ngào, rất tức giận.

Lúc này, có vẻ như cuối cùng anh cũng tìm được chỗ để trút giận.

Anh từ trước đến nay là người không bao giờ dễ bộc lộ cảm xúc, nhưng lúc này, một đôi mắt lại tràn ngập sự lạnh lùng, tức giận.

Lúc trước những người phụ nữ mà anh ấy chơi qua đường có chút mưu đồ, anh ấy đều biết nhưng cũng lười đi vạch trần điều đó, chỉ cần không ảnh hưởng đến đại cục là được. Nhưng là Thang Nhược Lan này ỷ lại sắp kết hôn với anh, cho dù anh đã cảnh cáo bao nhiêu lần rồi mà vẫn ba lần bảy lượt khiêu chiến đến ranh giới cuối cùng của anh.

Nguyễn Nhan không có chứng cớ, nhưng anh ấy không phải là kẻ ngu ngốc.

Gương mặt xinh đẹp của Thang Nhược Lan đỏ bừng rồi dần dần chuyển sang màu tím tái, cô cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng và dường như sắp nghẹt thở, Quý Tử Uyên cuối cùng cũng đã hất cô ra.

Cô hít một hơi vào trong tuyệt vọng, như thể cô đang đi trên bờ vực của sự sống và cái chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK