Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“… Không phải, vấn đề là anh ấy không có phát sốt cũng không có đau bụng a, cái gì Hoắc Hương Chính Khí tán, thuốc hạ sốt, anh ấy đều uống tất.”

Khương Tuyết Nhu im lặng, cô còn không biết Nghiêm Hà mua nhiều thuốc như vậy.

Chẳng qua, hình như cô đã quên nói với Nghiêm Hà về triệu chứng của Hoắc Anh Tuấn, nên Nghiêm Hà sẽ mua hết.

Vấn đề là anh ấy không nhìn qua là thuốc gì liền toàn bộ ăn hết rồi?

“Anh ấy là uống thuốc hay ăn kẹo.”

Anh ấy là trẻ con sao? Cho dù uống thuốc cũng không đọc hướng dẫn sử dụng à.” Khương Tuyết Nhu tức giận nói.

“Bởi vì là cô tặng, có lẽ giống như đàn ông tặng sô cô la cho phụ nữ vậy. Chỉ cần cô tặng, ngay cả Hoắc Hương Chính khí tán đắng như vậy mà anh ấy còn bảo ngon.” Ngôn Minh Hạo nhàn nhạt giải thích.

“…”

Cuối cùng Khương Tuyết Nhu cũng gọi điện cho Hoắc Anh Tuấn.

“Tuyết Nhu, anh đã uống hết thuốc em đưa rồi, cảm ơn em”

Lời nói của Hoắc Anh Tuấn nhẹ nhàng như cơn gió ấm tháng năm, khiến cho Khương Tuyết Nhu có chút xấu hổ, là người giao thuốc, cô có phải quá qua loa rồi không?

Không cần cảm ơn, em cảm ơn vì bằng chứng lúc sáng mà anh đã đưa cho em.” Khương Tuyết Nhu chua xót nói.

“Vậy… những loại thuốc đó dùng để làm phần thưởng cảm ơn sao?” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hạ giọng.

“Ừm.”

Hoắc Anh Tuấn lập tức nói: “Vậy thì anh không muốn, anh muốn Ngôn Minh Hạo trả lại, anh muốn một nụ hôn, thuốc anh có thể tự mua anh muốn hôn, môi trên và môi dưới tự hôn nhau, và hôn em cảm giác khác nhau.”

“Hoắc Anh Tuấn, anh đây là tinh trùng lên não à?” Khương Tuyết Nhu gần như phát điên lên.

Không phải, anh bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc.” Hoắc Anh Tuấn trầm giọng cười, bởi vì cảm lạnh mà cổ họng càng thêm khàn khàn.

Khương Tuyết Nhu nghẹn ở cổ họng, “Không sao, thuốc này sẽ không tính. Tôi muốn nhắc nhở anh không được uống thuốc bừa bãi, nếu ho thì uống thuốc ho. Anh tưởng rằng anh đang ăn Cocacola hay kẹo dẻo à.”

“Tuyết Nhu, anh biết thuốc không thể uống bừa bãi, nhưng… đó là lần đầu tiên em mua thuốc cho anh. Không ngờ cả đời này lại được em đối xử như thế này, giống như trong mơ vậy.”

Hoắc Anh Tuấn đột nhiên nói, “Mỗi lần uống một viên thuốc em

mua, tim anh đều cảm thấy ngọt ngào muốn tan chảy.”

“Được rồi, đừng bị chảy.Khương Tuyết Nhu bị anh ta đánh bại, “Sau này tôi sẽ mua một gói thạch đậu giao cho anh, nếu muốn tan chảy thì cứ tan chảy cho đủ, ít nhất có vấn đề cũng đừng đổ lỗi cho tôi. ” Cô ấy cúp máy sau khi nói xong.

Chưa đầy nửa giờ sau, Hoắc Anh Tuấn nhận được một gói nhỏ thạch sô cô la từ siêu thị gần đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK