Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người đàn ông ba mươi tuổi đứng ở cửa, cao khoảng một mét bảy mươi lăm, mặc áo jacket màu xanh đen, quần thường màu nâu phối với giày da màu đen, đeo kính mắt, khuôn mặt nghiêm túc, trên thân toát ra khí chất nho nhã có trí thức.

Lâm Minh Kiều nhận ra anh ta là Chu Húc Minh, trước đó cô đã xem ảnh, nhưng khí chất tốt rất nhiều so với ảnh.

Chu Húc Minh cũng nhìn thấy Lâm Minh Kiều, áo khoác màu đỏ tía, tóc đen uốn xoăn trên vai, khuôn mặt xinh đẹp hơn người bình thường, ngay cả trán cũng rất đẹp.

Anh ta đến gần mới phát hiện cô trang điểm rất nhẹ, lông mi dài, đôi mắt lấp lánh xinh đẹp, không giống như người đã kết hôn sinh con.

Mặc dù Chu Húc Minh đã gặp qua nhiều cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trong trường đại học, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được rung động.

Anh ta không hiểu trong nhà có người vợ đẹp như thế, Tống Dung Đức còn muốn ra ngoài tìm tình nhân, có phải hai mắt xảy ra vấn đề hay không, đương nhiên có lẽ suy nghĩ của các cậu chủ nhà giàu không giống như người bình thường.

“Xin chào, Chu Húc Minh.”

Anh ta lễ phép đưa tay ra: “Lần đầu tiên gặp mặt, rất vui khi gặp cô.”

“Tôi cũng vậy, tôi xin giới thiệu một chút, tôi tên là Lâm Minh Kiều.”

Lâm Minh Kiều bắt tay với anh ta.

Đây được xem là lần đầu tiên cô đi xem mắt.

“Cô Lâm, mời vào bên trong, tôi đã đặt bàn trước rồi.” Chu Húc Minh nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định đi đón cô, nhưng hôm nay tiết học kết thúc lúc năm giờ rưỡi, trường học lại ở đường Tam Hoàn nên hơi xa. . . .”

“Không sao, dù sao tôi đi làm ở gần đây, đến đây cũng rất tiện.”

Sau khi ngồi xuống, hai người trò chuyện, Chu Húc Minh rất tự nhiên, không cứng nhắc như nói chuyện trên mạng, anh ta là giáo sư vật lý, hiểu biết rất sâu rộng, chẳng qua thỉnh thoảng nhắc đến kiến thức vật lý, Lâm Minh Kiều lại mù tịt, năm đó cô học tự nhiên rất kém.

Sau đó nhắc đến quá khứ của nhau, mọi người biết một số chuyện của Lâm Minh Kiều, ngược lại Chu Húc Minh từng kết hôn ở nước ngoài, anh ta và vợ trước vừa gặp đã yêu, nhưng sau khi hai người ở chung mới phát hiện không quá phù hợp nên ly hôn, trước mắt cha mẹ anh ta đang chăm sóc cho đứa bé, anh ta rất bận rộn, thường xuyên phải tham gia một số thí nghiệm bí mật.

Giữa bữa ăn, Lâm Minh Kiều đứng dậy đi vệ sinh.

Đúng lúc này, Tống Thanh Duệ gửi tin nhắn đến: 【 Xem mắt thế nào rồi? 】

Lâm Minh Kiều cúi đầu trả lời tin nhắn, cô không chú ý phía trước nên không cẩn thận đụng vào một chiếc xe lăn.

“Cô có biết đi đường không vậy.”

Tiếng quát mắng quen thuộc của người đàn ông vang lên, cô sững sờ ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt không biểu cảm của Tống Dung Đức.

Từ bữa tiệc đầy tháng của Đan Nguyệt thì hai người chưa gặp lại nhau, chẳng qua sắc mặt của Tống Dung Đức không tốt lắm, trước kia khuôn mặt tuấn tú sạch sẽ, hiện tại râu ria mọc lởm chởm, không còn trẻ tuổi đẹp trai như lúc trước.

Mà cô đụng vào xe lăn của Nhạc Hạ Thu, lúc này Nhạc Hạ Thu ngồi trên xe lăn, cô ta đeo khẩu trang, chỉ nhìn thấy trán và đôi mắt, chẳng qua có vẻ gầy như da bọc xương, ngay cả dưới mắt cũng có nếp nhăn.

Hai người này thay đổi làm cho Lâm Minh Kiều hoảng hốt.

Tống Dung Đức cũng giật mình, đáy mắt của anh ta lóe lên kinh ngạc, hôm nay Lâm Minh Kiều ăn mặc rất đẹp, thậm chí anh ta thấy được cô trang điểm rất cẩn thận, quần áo trên người cũng hợp với màu da, thậm chí làn da trắng nõn nà.

Hai người đã ly hôn, cô không hề tiều tụy, dường như sống. . . Ngày càng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK