Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Minh Kiều không thể làm gì trừng mắt liếc nhìn anh một cái, “Tôi sẽ nói với anh về Nguyệt Nguyệt, trong lòng tôi cũng có anh, nhưng khẳng định không có cách nào… ừm.”

Tống Thanh Duệ đừng môi che miệng cô, còn cắn nhẹ môi, “Đừng nói, tôi không muốn nghe.”

Giọng người đàn ông trầm và đầy vẻ phiền muộn, giống như một chú cún nhỏ tội nghiệp.

Lâm Minh Kiều chớp chớp đôi mắt đen, đột nhiên không chịu nổi đưa tay qua cổ anh hôn lại, “Tôi cũng không nỡ rời xa anh, nhưng chúng ta có thể gọi điện thoại video thường xuyên, anh cũng có thể chăm sóc mình, nhưng Nguyệt Nguyệt thì không được, anh có thể đừng ghen tị với một đứa bé được không.”

“Đồ ngốc, tôi không có ghen tị.” Tống Thanh Duệ nhếch môi, sinh động cười, “Tôi đang đùa cô thôi.”

“Anh….” Lâm Minh Kiều vươn tay nhéo anh.

Nhưng Tống Thanh Duệ đã nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đặt lên môi hôn nhẹ, “Tôi chỉ hỏi cô một câu, cô có muốn đi không.”

“Đương nhiên là tôi muốn đi.” Lâm Minh Kiều phức tạp nói, “Thật ra gần đây tôi đều ở trong phòng thí nghiệm, sản phẩm mới hoàn toàn không có tiến triển tốt hoặc là vốn kiến ​​thức của tôi quá ít, tôi cần phải thường xuyên ra ngoài thực tập mà tôi … ”

“Vậy thì cô đi đi.” Tống Thanh Duệ đôi mắt sáng ngời ngắt lời cô, “Nguyệt Nguyệt cứ giao cho tôi, tuy mẹ con bé không có ở đây, nhưng tôi sẽ dành tất cả tình yêu thương của một người cha dành cho con bé, sẽ không làm con bé buồn, sẽ khiến cho bé vui vẻ, khỏe mạnh.”

Lâm Minh Kiều sững sờ.

Anh ấy cũng đã nói rất nhiều điều tốt đẹp, nhưng chỉ đêm nay thôi đã khiến đôi mắt cô ươn ướt.

Đối với cô, giai đoạn này không có gì quan trọng hơn là sức khỏe và hạnh phúc của đứa trẻ, anh biết cô sợ gì nên anh ấy sẽ lo cho đứa bé và để cô đi.

Nhưng thực tế đứa trẻ không phải là con ruột của anh ấy.

“Thanh Duệ, Nguyệt Nguyệt, con bé…..”

“Tuy rằng con bé không phải là con của tôi, nhưng con bé cũng là con gái của người tôi yêu.” Tống Thanh Duệ cúi đầu, nhẹ gật gật cái đầu với Nguyệt Nguyệt, “Minh Kiều, sau này cô có muốn cưới tôi hay không, cô muốn nghĩ như thể nào đi nữa thì tôi không quan tâm. Cho dù cô nói lời yêu đương qua đường với tôi, nhưng từ lúc bắt đầu yêu cô, tôi luôn coi con của cô như con của mình, không muốn dùng Nguyệt Nguyệt để lấy lòng cô, tôi sẽ yêu những gì cô thích, không chỉ con cô mà còn có cả gia đình cô.”

Trái tim Lâm Minh Kiều kịch liệt run lên.

Hóa ra, anh đã biết tất cả.

Cô hứa sẽ yêu anh nhưng cô không nghĩ đến tương lai, chỉ cần ở khoảng thời gian này cô hạnh phúc là được rồi.

Nhưng anh không nghĩ vậy, anh muốn nói với cô bằng hành động, đó là việc nghiêm túc.

“Tống Thanh Duệ, anh thật đáng ghét”

Lâm Minh Kiều hai mắt đỏ lên, “Sao cứ nói hoa mỹ như vậy, có bao giờ nghĩ tới, nếu không làm …”

“Tôi sẽ làm.” Tống Thanh Duệ ngắt lời cô, “Minh Kiều, tôi quan tâm cô nhiều hơn cô nghĩ.”

Cổ họng cô tắc nghẽn, cô thậm chí không dám nhìn vào đôi mắt sáng ngời hay nhìn khuôn mặt anh, cô sợ tới mức sẽ tùy tiện sa vào một mối quan hệ như trước.

Tống Thanh Duệ nhìn cô chằm chằm vài giây, sau đó nghiêng đầu hôn cô.

Khoảnh khắc môi chạm môi, cô phải nhìn anh, tim đập thình thịch, ngay sau đó, anh đã lao vào.

Cô run rẩy nhắm mắt lại và ôm lấy anh.

Một lúc sau, Nguyệt Nguyệt trong tay bị Tống Thanh Duệ nhớ tới kêu lên.

Cô đỏ mặt vội vàng đẩy anh ra, “Anh đừng hôn tôi khi đang ở trước mặt Nguyệt Nguyệt có được không.”

“Không được, ai bảo tôi yêu mẹ con bé chứ.” Tống Thanh Duệ châm chọc, “Minh Kiều, đi thôi, Nguyệt Nguyệt ở Phủ tổng thống, cho dù các cô chú thỉnh thoảng đưa Nguyệt Nguyệt đến Tống gia chơi, tôi cam đoan sẽ giúp cô đưa người trở về, tuyệt đối sẽ không để bọn họ nhân cơ hội không có cô mà để Nguyệt Nguyệt ở lại đó.”

Lâm Minh Kiều kinh ngạc, đây là chuyện cô lo lắng, cô không nói ra, nhưng anh ấy lại nghĩ đến: “làm sao anh lại biết hết được.”

“Bởi vì tôi rất thông minh.” Tống Thanh Duệ cười nói, “Đi thôi, tôi dùng nhân cách và tính mạng cam đoan với cô.”

Đối mặt với người đàn ông trước mặt, Lâm Minh Kiều thấy mọi lo lắng của mình dường như đều có thể dễ dàng hóa giải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK