Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Nhan chống tay lên bếp nở nụ cười, hốc mắt đỏ lên.

Thì ra năm đó Sở Minh Khôi đã hại cô, nhưng cô và Sở Minh Khôi không có thù oán nào.

Một gia đình hoàn hảo bị phá hủy.

Cô không còn tâm trạng ăn sáng, lúc giữa trưa cô mở cửa đi xuống lầu vứt rác.

Cô vừa xuống lầu thì một bóng người bỗng nhiên đi ra từ cầu thang: “Nguyễn Nhan. . . .”

Nguyễn Nhan nhìn thấy người này thì đáy lòng hiện lên sự chán ghét, cô quay người, không muốn vứt rác nữa, nhưng người phía sau nắm lấy tay cô.

“Nguyễn Nhan, ba là ba con.” Nguyễn Chí Quân nắm lấy tay cô.

“Buông tay.” Nguyễn Nhan lạnh lùng quay đầu.

Nguyễn Chí Quân nhìn ánh mắt lạnh lùng của cô thì rùng mình, nhưng vẫn cắn răng nói: “Nguyễn Nhan, ba bị bệnh, bây giờ con là người nổi tiếng, kiếm nhiều tiền như thế, cho ba ít tiền chữa bệnh đi.”

“Chữa bệnh?” Nguyễn Nhan cười lạnh: “Ông bệnh gì, hồ sơ bệnh án đâu?”

“Ở. . . Ở nhà, ba quên cầm rồi.” Nguyễn Chí Quân la hét nói: “Ba không cần nhiều, ba tỷ thôi.”

“Bệnh của ông đúng là nghiêm trọng, ba tỷ cũng có thể chữa trị ung thư, chẳng lẽ ông mắc bệnh ung thư à.” Nguyễn Nhan cười tủm tỉm nói.

“Ừ ừ, Nguyễn Nhan, nếu con muốn ba sống thì cho đi, ba cam đoan lần sau không đến đòi tiền con nữa.” Nguyễn Chí Quân nói.

“Quên đi, lần trước ông tìm tôi mượn sáu tỷ cũng nói như thế.” Nguyễn Nhan rút tay lại: “Tôi nhớ tôi đã nói lần trước là lần cuối cùng tôi đưa tiền cho ông, chúng ta không còn quan hệ gì, còn có ông đừng nghĩ tôi là đồ ngu, ông lại muốn cầm tiền đưa cho đứa con trai nhỏ tiêu xài chứ gì.”

Nguyễn Chí Quân bị vạch trần cũng không xấu hổ, dứt khoát lớn tiếng nói: “Tao sinh ra mày, tao muốn mày đưa tiền nuôi dưỡng thì sao, một năm mày kiếm mấy trăm tỷ, mày muốn dùng sáu tỷ đuổi tao đi à, nằm mơ đi, tao nói cho mày biết hôm nay mày nhất định phải đưa, nếu không thì tao sẽ làm lớn chuyện này, tao nói cho người khác biết mày là người nổi tiếng lại không nuôi dưỡng cha mình.”

“Ông nói gì cũng được.” Nguyễn Nhan quay đầu rời đi.

Đối với Nguyễn Chí Quân, cô tuyệt đối không cho thêm tiền.

Trước kia, cô chưa là Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan mới vào giới giải trí, tất cả tiền bạc đều bị người cha này uy hiếp lấy hết.

Những năm qua Nguyễn Chí Quân có một gia đình nhỏ khác, đều dựa vào Nguyễn Nhan nuôi, mà Nguyễn Chí Quân đã vứt bỏ hai mẹ con Nguyễn Nhan từ nhỏ, Nguyễn Nhan nghĩ đến người này thì tức giận muốn đánh chết ông ta.

“Mày không được đi.” Nguyễn Chí Quân giữ chặt cô, lớn tiếng nói: “Mọi người mau nhìn xem đây là ngôi sao Nguyễn Nhan, tôi là ba cô ta, cô ta. . . .”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK