Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Tuyết Nhu cong môi nhưng không cười nổi: “Không có, Tống Dung Đức muốn tổ chức đám cưới với Nhạc Hạ Thu.”

Trong thang máy yên tĩnh một lúc lâu.

Lâm Minh Kiều mới “Ừ” một tiếng, cụp mắt xuống, đáy mắt đầy u tối.

“Cậu muốn chửi thì chửi đi.” Khương Tuyết Nhu nói.

“Được rồi, có gì hay để mắng đâu, dù sao cũng ly hôn, tớ không còn suy nghĩ và tình cảm gì với anh ta nữa.” Lâm Minh Kiều buồn bã nói: “Nhưng tớ càng nghĩ càng thấy mình ngu ngốc.”

“Có lẽ Nhạc Hạ Thu muốn khoe khoang, muốn đánh vào mặt cậu.” Khương Tuyết Nhu đùa giỡn nói: “Hiện tại Tống Dung Đức đều nghe theo Nhạc Hạ Thu, anh ta không biết làm như vậy sẽ khiến mọi người càng buồn nôn bọn họ hơn.”

“. . . Mặc kệ đi.”

Lâm Minh Kiều cười khổ, cô không biết người khác có buồn nôn bọn họ hay không, dù sao cô cũng buồn nôn.

Cửa thang máy dừng lại ở tầng tổng giám đốc.

Khương Tuyết Nhu kéo tay cô đi ra ngoài: “Tới rồi, hôm nay tớ thuê một trợ lý mới, muốn cậu gặp mặt.”

“Thư ký gì, cậu gặp là được rồi, tớ. . . .”

Cửa phòng làm việc mở ra, Lâm Minh Kiều nhìn thấy Tằng Hàn mặc tây trang màu đen ở bên trong thì mở to mắt, đây không phải là trợ lý của Tống Dung Đức sao: “Sao. . . Anh lại ở đây?”

“Cô Lâm, xin chào.” Tằng Hàn đầy lúng túng gật đầu chào hỏi.

“Tớ đã bỏ ra rất nhiều tiền mời anh ta đến đó.” Khương Tuyết Nhu cười tủm tỉm nói: “Trước đó không lâu anh ta mới từ chức ở Âu Lam Sênh, đang tìm việc khắp nơi, tớ nghĩ chúng ta đang thu mua Âu Lam Sênh, phải biết địchbiết ta, tớ đã mời ba lần anh ta mới đến làm việc.”

“Cô Khương, cô đừng nói như thế.” Tằng Hàn vội vàng nói: “Công ty của cô tốt hơn nhiều so với năng lực của tôi.”

“Tôi biết rõ năng lực của anh, anh luôn làm việc cho Tống Dung Đức, từ khi Âu Lam Sênh sáng lập đến khi công ty nguồn năng lượng của Tống Thị thành lập, tôi đã đồng ý với anh, chỉ cần anh làm tốt thì sẽ cho anh làm giám đốc.”

Khương Tuyết Nhu dùng ánh mắt tán thưởng nhìn anh ta.

Tằng Hàn đỏ mặt dùng sức gật đầu: “Khương Tổng, sau này cô có việc gì thì cứ giao cho tôi, tôi có kinh nghiệm vận hành hoạt động, sắp xếp kế hoạch, còn có quan hệ xã hội cũng biết không ít người.”

“Trợ lý Tằng, vất vả cho anh rồi, chúng tôi cần người như anh.”

Khương Tuyết Nhu cổ vũ anh ta.

Lâm Minh Kiều trợn mắt há miệng, đến khi Tằng Hàn đi đến trước mặt cô áy náy nói: “Cô Lâm, tôi xin lỗi chuyện của cô và cậu Tống, lúc trước anh ta chăm sóc cho Nhạc Hạ Thu, tôi đã khuyên nhủ nhưng anh ta. . . .”

“Anh đừng nói nữa, anh ta là người như vậy, tôi hiểu rõ hơn bất cứ ai, anh ta sẽ không nghe lời khuyên của anh đâu, trợ lý Tằng, hoan nghênh anh đến công ty của chúng tôi, sau này chúng ta là đồng nghiệp.”

Lâm Minh Kiều cùng anh nắm tay.

Sau khi Tằng Hàn rời đi, cô mới dùng ánh mắt bội phục nhìn Khương Tuyết Nhu: “Cậu mời anh ta ba lần lúc nào vậy, tớ lại không biết gì cả, còn nữa anh ta là thư ký Tống Dung Đức tin tưởng nhất sáu bảy năm, cậu không sợ anh ta làm chuyện bất lợi cho công ty của chúng ta sao?”

“Cậu yên tâm, anh ta chủ động từ chức, tớ mới tìm anh ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK