Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, tôi sẽ hỏi xem anh ấy khi nào rảnh mời mọi người đi ăn cơm.”

Lâm Minh Kiều hào phóng hứa hẹn.

Trước đó có một cô bạn đồng nghiệp có nhắc đến chuyện rủ bạn trai đi ăn cơm mấy lần, lúc đó chưa công khai, giờ lại công khai nên tự nhiên muốn ra mắt bạn trai.

Hơn nữa cô rất nhớ Tống Thanh Duệ.

Vừa nghĩ tới đây, Tống Thanh Duệ liền gọi tới.

“Bảo bối, anh nhớ em.”

Giọng nói lanh lảnh truyền đến, Lâm Minh Kiều nghe giọng nói có thể rụng trứng luôn.

“Thật trùng hợp, em cũng nhớ anh, cũng định gọi điện cho anh.” Lâm Minh Kiều cầm di động đi ra ngoài ban công.

Tống Thanh Duệ cười nói, “Anh dọn ra ngoài rồi, sau khi tan sở có muốn đến chỗ anh ăn cơm không, anh sẽ nấu cho em.”

“Vừa vặn, đồng nghiệp muốn anh mời họ đi ăn cơm.” Lâm Minh Kiều cong môi, “Đồng nghiệp cũng đã mời em ăn cơm mấy lần rồi cũng nên mời họ đi ăn.”

“Vậy thì nhất định phải mời, buổi tối anh sẽ đặt phòng riêng.” Tống Thanh Duệ nói nhanh, “Đặt chỗ gần công ty em đi, gần hơn, tiện cho mọi người, có khoảng bao nhiêu người vậy.”

“Em không có định gọi Tuyết Nhu, chỉ là bảy tám đồng nghiệp trong phòng thí nghiệm.”

“Được rồi, sau bữa tối chúng ta cùng nhau đi hát.”

Không lâu sau, Tống Thanh Duệ gửi cho cô địa chỉ ăn cơm tối.

Lâm Minh Kiều đăng lên nhóm thí nghiệm.

Sau khi tan sở, Lâm Minh Kiều đi cùng đồng nghiệp, Tống Thanh Duệ cũng đã đến nơi, đang đứng ở cửa khách sạn, mặc quần jean xanh nhạt và áo len dệt kim màu đen, bên trong là áo phông trắng cùng với các nút áo còn mở.

Đã hai ngày không gặp, anh còn cắt tóc ngắn, để lộ vầng trán xinh đẹp và đôi mắt long lanh dưới mái tóc ngắn gọn gàng.

Sau khi Lâm Minh Kiều liếc nhìn, chưa kịp hét lên thì trợ lý Hứa Dĩnh kém cô hai tuổi đã hét vào tai cô.

“A a a a, Lâm lão sư, có một người đàn ông tuấn mỹ đứng ở đằng kia, đáng iu như cún con, không được rồi, không được rồi, tim tôi đập nhanh đến mức nghẹt thở.”

Lâm Minh Kiều chớp mắt, lại theo tầm mắt của Hứa Dĩnh, nhìn xuống Tống Thanh Duệ.

Mà những gì cô ấy nói thật sự là Tống Thanh Duệ.

Phô ra… .

Cún con?

Cô xém chút chết cười.

Nhưng phải thừa nhận Tống Thanh Duệ không làm trong phủ tổng thống, thật sự càng ngày càng trẻ ra.

Đặc biệt là bây giờ anh đã cắt tóc, anh cũng mất đi một chút điềm tĩnh và khuôn mặt trông trẻ hơn rất nhiều.

Là phụ nữ, cô khá tự hào về bản thân.

Vì bạn trai của cô đã được một cô gái nhỏ khen đẹp trai.

“Đây.” Tống Thanh Duệ nhìn thấy cô, nhếch môi, chân dài đi tới.

“Các món ăn đã sẵn sàng.”

Vừa nói, tay anh vừa vòng qua vai cô một cách tự nhiên.

Không nói đến Hứa Dĩnh, ngay cả những đồng nghiệp phía sau cũng phải sửng sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK