Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn thì ngon không chê vào đâu được, mà ăn thế này thì béo chết mất thôi.

Cô lấy điện thoại di động ra, tức giận gọi cho Tống Thanh Duệ, “Cậu có nghĩ tới tôi hay không mà lại lấy cho tôi nhiều đồ ngọt như vậy? Gần đây khi nằm viện tôi đã béo rồi, cậu lại muốn làm cho tôi béo hơn.”

“Vậy…, vậy tôi liền cho người mang sô cô la đi.” Tống Thanh Duệ trầm giọng nói, “Thật đáng tiếc, bạn học của tôi nói một hộp sô cô la là tám nghìn. Ở quốc gia B hoàng thất mới có khả năng ăn thôi … ”

Tám nghìn….

Lâm Minh Kiều cổ họng ngứa ngáy, “Chờ đã, tôi cầm hết rồi, được rồi lần này tôi giúp cậu giải quyết, lần sau không được làm chuyện này nữa.”

“Được rồi, chị Lâm.” Tống Thanh Duệ cung kính tiếp nhận.

Lâm Minh Kiều đỏ mặt, “Cái gì chị Lâm, cậu gọi tôi như thế cho rằng tôi đã già rồi sao? Tôi có hơn cậu bao nhiêu tháng đâu.”

“Hơn tháng cũng là lớn rồi, tôi vẫn trẻ hơn.”

“Cút”

Lâm Minh Kiều đặt điện thoại xuống không muốn nghe nữa.

Trong bệnh viện.

Tống Dung Đức cũng nhìn thấy câu nói giải thích của tập đoàn Tống thị từ điện thoại di động.

Ngay lúc đó, đầu óc anh quay cuồng.

Trước đây, Tống Vương Quý cũng từng công khai tuyên bố sẽ cắt đứt quan hệ cha con với anh. Nhưng quan hệ cha con khác với cổ phần, một khi đã chuyển nhượng cổ phần thì không thể lấy lại được.

Ngay cả Tống Hưng Thần cũng có 30% quyền thừa kế, còn anh thì không có gì.

Anh ấy không chỉ mất tư cách thừa kế mà thậm chí còn không có cổ phần.

Điều đó có nghĩa là gì.

Anh vùi đầu vào đầu gối, hoàn toàn không biết gì.

Cho đến khi chuông điện thoại đột nhiên vang lên, anh mới thấy là Ngô Nhân Phong gọi tới.

Anh nhìn điện thoại và không muốn trả lời.

Nhạc Hạ Thu ngồi trên giường kỳ lạ nhìn anh, “Làm sao vậy, sao anh không nghe điện thoại, là … Lâm Minh Kiều gọi cho anh sao?”

Cô cảm thấy Lâm Minh Kiều nhất định không muốn rời Tống Dung Đức vì cổ phần của anh, nhưng cho dù Lâm Minh Kiều có làm như thế nào thì Tống Dung Đức cũng sẽ không thể tha thứ cho Lâm Minh Kiều.

“Không phải, là Ngô Nhân Phong, tôi đi ra ngoài nghe điện thoại.”

Tống Dung Đức cầm điện thoại di động đi ra ngoài.

Sau khi rời khỏi phòng bệnh được một khoảng, anh ấy trả lời điện thoại, “Có chuyện gì vậy?”

“Đương nhiên là có chuyện, chuyện đại sự. Tống Thiếu, anh không đủ nghĩa khí, chuyện đại sự như vậy mà cũng không nói cho tôi biết.” Ngô Nhân Phong kích động mà nói, “Cha anh thực sự đã giao công ty cho chị gái anh kế thừa. Tống thị có lẽ muốn thay đổi tiết tấu, Tống Quân Nguyệt không phải là người âm mưu đúng không? ”

“…”

Ngô Nhân Phong nói tiếp: “Nói thật cho tôi biết, anh thật sự đã mất quyền thừa kế, thậm chí không có quyền thừa kế cổ phần đúng không.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK