Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY

Đọc truyện Dụ dỗ đại luật sư cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.com.vn – Nhảy hố

Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Lương Duy Phong lo lắng: “Sở Tổng. . . .”
“Tôi muốn biết trong tay Khương Tuyết Nhu có thứ gì gây bất lợi cho cậu hay không.” Sở Minh Khôi lạnh lùng nói: “Tôi không hi vọng nhà họ Sở bị lôi xuống nước.”
“Không có, cô ta chỉ có được chứng cứ tôi ngoại tình thôi.” Lương Duy Phong thấp giọng nói: “Sở Tổng, ông có thể giúp tôi không, tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài.”

“Chuyện tôi giúp cậu còn ít sao?” Sở Minh Khôi cười lạnh một tiếng: “Cậu cho rằng tôi không biết lần trước cậu muốn đám sát thủ ra tay với con trai con gái của Khương Tuyết Nhu sao.”
“. . .”
Lương Duy Phong kìm nén nắm chặt tay lại.
“Duy Phong, cậu không buông tha cho đứa bé ba tuổi, đúng là không ai ác độc bằng cậu.” Sở Minh Khôi sâu xa nói: “Cậu nói tôi giúp cậu, cậu muốn tôi giúp thế nào, bắt cóc Diệp Gia Thanh hay là bắt cóc hai đứa bé kia uy hiếp Khương Tuyết Nhu, cậu nghĩ nhà người ta không chuẩn bị à, cậu nghĩ tôi làm chủ cả nước Nguyệt Hàn sao, hay là coi tôi một tay che trời, muốn làm gì thì làm?”
Trái tim Lương Duy Phong đập nhanh: “Tôi không có ý này.”
Sở Minh Khôi thở dài: “Lần trước cậu xúi giục Văn Khiêm đi hại Hoắc Anh Tuấn, kết quả suýt nữa hại chết Mạnh Tử Hàm, cậu có biết tôi phải dùng bao nhiêu tiền mới giải quyết được không.”
“Sở Tổng, tôi xin lỗi, lúc đó tôi không biết sẽ biến thành như vậy, mà tôi thấy cậu Sở rất muốn Hoắc Anh Tuấn chết đi . . .”
“Tôi nói cho cậu biết người ta không phải là đồ ngu, lần trước hai đứa bé xảy ra chuyện, cảnh sát đã nghi ngờ, nếu xảy ra chuyện giống như thế thì cảnh sát chắc chắn sẽ dựa theo manh mối để điều tra, cậu tự nghĩ cách đi, đừng gây phiền phức cho tôi.”
Sở Minh Khôi kết thúc cuộc nói chuyện.
Lương Duy Phong tức giận đến mức muốn bóp nát điện thoại.
Anh ta đương nhiên hiểu được Sở Minh Khôi không muốn giúp mình.
May là anh ta làm nhiều chuyện cho nhà họ Sở Gia như thế.
Hiện tại nhà họ Sở leo lên địa vị cao nên không còn coi trọng anh ta nữa.
May là anh ta đã có kế hoạch khác, chẳng qua một chuyện khác cũng phải đồng thời tiến hành.
Anh ta nhanh chóng gọi cho Nhạc Hạ Thu.
Nửa tiếng sau, hai người gặp mặt trong biệt thự riêng của Lương Duy Phong.
“Lương Tổng, hoan nghênh anh trở về.” Nhạc Hạ Thu cười tủm tỉm nhìn anh ta: “Sao vậy, tâm trạng không tốt?”
“Tôi hỏi cô hiện tại Tống Dung Đức thế nào, vì sao nhà họ Tống không quan tâm đến anh ta?” Lương Duy Phong bỗng nhiên lạnh lùng hỏi.
Khuôn mặt Nhạc Hạ Thu cứng đờ, cô ta biết lúc đó Lương Duy Phong chọn mình bởi vì nhà họ Tống đứng sau Tống Dung Đức: “Có lẽ nhà họ Tống vẫn còn giận, anh yên tâm đi, dù sao Tống Dung Đức cũng là con trai của Tống Vương Quý, bọn họ không thể không quan tâm.”
“Vậy phải đợi bao nhiêu năm nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK