Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt tái nhợt, nhất là khi nhìn thấy Quý Tử Uyên môi vẫn còn dính máu, ánh mắt vẫn còn nóng như lửa đốt, phía dưới quần tây ngo ngoe đang muốn động đậy.( có cần kích động thế không anh🤣🤣)

Cô không phải là kẻ ngốc.

Cô chỉ là không thể nào chấp nhận được, trước kia cho dù cô dụ dỗ Quý Tử Uyên như thế nào, anh vẫn luôn là bộ dáng lãnh đạm, thậm chí cô còn nghi ngờ rằng anh không phải đàn ông .

Bây giờ, cô đã biết điều đó.

Quý Tử Uyên không phải không thích phụ nữ, chỉ là đối với cô anh không làm sao có hứng nổi, lại đối với Nguyễn Nhan hưng phấn thành như thế này.

Cô ghen tị, không cam tâm, lồng ngực phập phồng như muốn nổ tung.

Nguyễn Nhan đó, không nơi nào sánh được với cô, hẳn là Nguyễn Nhan vô sỉ đã dụ dỗ Quý Tử Uyên.

Đồ khốn kiếp, nếu Nguyễn Nhan đứng trước mặt cô, cô muốn tát cho Nguyễn Nhan hai cái tát nảy lửa để trút giận.

Tiểu Yến, trợ lý phía sau cũng nhận ra điều gì đó và sững sờ.

Quý Tử Uyên như khách khí, bình tĩnh đặt chân lên bàn cà phê châm thuốc, có vẻ rất không hài lòng với sự xuất hiện của Thang Nhược Lan, “cô làm gì ở đây?”

“Cô đi ra ngoài trước.” Thang Nhược Lan Liếc nhìn Tiểu Yến.

Tiểu Yến gật đầu thở dài, cô vốn tưởng rằng Quý Tử Uyên quan tâm đến Thang Nhược Lan, nhưng hoá ra cũng có vậy, nếu thật sự quan tâm, sau khi Quý Tử Uyên bị bắt gian, anh ta đã không bình tĩnh, thờ ơ như vậy, thậm chí ngay cả một chút lương tâm cắn rứt cũng không có.

Sau khi cửa phòng làm việc đóng lại, đôi mắt Thang Nhược Lan đỏ hoe, nước mắt rơi đều đặn, “Tử Uyên tại sao, nếu có nhu cầu, anh có thể tìm em…”

“Cô?”

Quý Tử Uyên ngắt lời cô, ngước mắt hờ hững nhìn cô, “Xin lỗi, tôi ăn cô không nổi.”

Thang Nhược Lan mắt trợn tròn, bị đả kích mặt trắng bệch như tuyết.

Ý của anh là, cô thì không ăn được còn Nguyễn Nhan thì được.

Quý Tử Uyên vén mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái, “Cô còn vọng tưởng? tại sao tôi phải cưới cô, cô không phải không rõ ràng, cô như vậy muốn quản tôi, dù là cô ngồi lên vị trí bà Quý này, tùy thời có thể đổi đi.”

“Em …em không …” Thang Nhược Lan bờ môi run rẩy, nhưng lại không cam lòng.”Em chỉ là … Em chỉ vì yêu anh rất nhiều, em không thể chịu đựng được.”

“Không chịu được thì đừng chịu.Hay tôi đổi cho cô một trái tim có thể chịu đựng được?” Quý Tử Uyên nhắc nhở không khỏi mỉm cười.

Thang Nhược Lan rùng mình, người khác không tin Quý Tử Uyên độc ác nhưng cô thì tin.

Người đàn ông này khác với Tống Dung Đức, Hoắc Anh Tuấn, anh ta thực sự rất lạnh nhạt, lạnh lùng và nguy hiểm.

“Cút.” Quý Tử Uyên môi mỏng trầm thấp lạnh lùng phun ra một chữ.

Thang Nhược Lan nghiến răng, “Được, tôi đi.”

Một giọt nước mắt rơi xuống, vừa đi tới cửa liền quay đầu lại, “Tử Uyên, em biết em làm cho anh không vừa lòng, anh có phụ nữ khác là chuyện bình thường, nhưng em hy vọng phụ nữ của anh có thể là người khác, không phải Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan không đơn giản như anh nghĩ, và cô ấy không xứng với anh.”

“Cô muốn nói cái gì?” Quý Tử Uyên híp mắt.

“Không có gì, có thể anh không biết.”

Thang Nhược Lan Khẽ cắn môi, “Nguyễn Nhan từng là phụ nữ của Bùi Mạc Thần. Lúc còn học đại học cô ta được anh ta bao nuôi, sau bốn năm bao nuôi, Nguyễn Nhan mới có thể ký hợp đồng với Phàm Ngu, Bùi Mạc Thần cùng với Đỗ Tuyên chào hỏi là vì mấy năm trước kỹ năng diễn xuất của cô ấy không tốt, Bùi Mạc Thần chi nhiều tiền cho cô ấy mà cô ấy nổi tiếng không nổi..

Về sau, người nhà họ Bùi xem thường thân phận của Nguyễn Nhan, cho nên Bùi Mạc Thần đã đính hôn với con gái danh gia vọng tộc. Hai năm trước, Bùi Mạc Thần đã vứt bỏ Nguyễn Nhan.”

Bùi Mạc Thần?

Ánh mắt Quý Tử Uyên lạnh lùng, khiến người ta không khỏi rùng mình.

Thang Nhược Lan rùng mình, “Em không có nói dối anh, Đỗ tổng cũng biết chuyện này, còn rất nhiều người biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK