Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con suy nghĩ thật kỹ đi, chúng ta không ép con.” Tống Lão Gia bỗng nhiên nói, “Nếu như thua liền thua đi, chỉ trách Tống Gia không có cái mệnh làm tổng thống, mà quan trọng nhất là chúng ta Tống Gia không thẹn với tâm.”

Người của Tống gia thật lâu không có lên tiếng.

Lâm Minh Kiều cũng Không biết làm thế nào trở về phòng mình.

Đầu óc cô trở nên trống rỗng cho đến khi Khương Tuyết Nhu gọi, “Minh Kiều, cậu có ổn không?.”

“Tuyết Nhu, tớ cảm thấy… lần này thật sự phải kết hôn với Tống Dung Đức rồi.” Lâm Minh Kiều nói với cô về quyết định của Tống Gia, khàn giọng nói, “Giang Bồi Viễn thật sự rất tàn nhẫn.”

“Tớ đoán là Tân Giai Linh ở phía sau xúi giục anh ta.” Khương Tuyết Nhu khó chịu “Đáng lẽ tớ vẫn nên là người ra tay, tớ quên mất, Tống gia bây giờ đang ở thời kỳ cực thịnh. Tuy rằng thân phận nổi bật nhưng cũng phải dè dặt.”

“Tớ sai rồi.” Lâm Minh Kiều lẩm bẩm nói, “Tớ không thể vì chính mình mà gây phiền phức cho Tống gia.”

“Xem ra cậu đã quyết định rồi.” Khương Tuyết Nhu nói.

“Tân Giai Linh và Giang Bồi Viễn lần này thực sự chạm vào cực hạn của tớ. Họ muốn hủy hoại tớ. Tớ sẽ không để họ thành công. Không phải chỉ kết hôn thôi sao? Sau khi khó khăn được giải quyết xong, tớ sẽ khiến họ bay màu luôn.” Lâm Minh Kiều ánh mắt tràn đầy lửa giận.

Khương Tuyết Nhu mở miệng, không biết nên nói cái gì.

Xem ra không còn lựa chọn tốt nào khác. “Có lẽ … Tống Dung Đức thật ra cũng không tệ lắm. Trước kia thích Nhạc Hạ Thu, nhưng hiện tại có lẽ đã tỉnh táo lại. Nhìn đẹp trai, nấu ăn ngon.Nói không chừng cậu có thể hạnh phúc.”

“Cậu là đang an ủi tớ sao?” Lâm Minh kiều cười khổ.

“Cậu đó, phải luôn có một chút hy vọng cho tương lai.” Khương Tuyết Nhu cười, “Nghĩ kỹ lại, cậu đã ngủ với Tống Dung Đức. Anh ta dung mạo, thân hình rất tốt…”

“Không tệ, không tệ, ngay cả quần lót cũng màu hồng.” Lâm Minh Kiều không khỏi cảm thán.

“E hèm, cậu nhìn thấy anh ấy mặc …” Giọng điệu của Khương Tuyết Nhu trở nên mơ hồ.

“Tớ vô tình nhìn thấy, được rồi, không phải như cậu nghĩ đâu.” Lâm Minh kiều vội vàng giải thích.

“Tớ hiểu rồi, rốt cuộc trước đây hai người đã phát sinh quan hệ.” Khương Khuynh Tâm giọng điệu rõ ràng.

Lâm Minh kiều đỏ bừng mặt, hận không thể nhảy xuống Hoàng Hà rửa sạch. “Phải, đã phát sinh, nhưng là trước nay chưa nghiêm túc nhìn…”

“Ý là, gần đây cậu nghiêm túc nhìn sao?”

“Khương Tuyết Nhu. . . .” Lâm Minh Kiều nghiến răng, thật không muốn nói nữa.

“Được rồi, tớ nói đùa.” Khương Tuyết Nhu cười, “Minh Kiều, cho dù cậu có làm gì, tớ cũng tôn trọng sự lựa chọn của cậu. Chỉ cần cậu nhớ phải bảo vệ trái tim của mình, không ai có thể làm tổn thương cậu.”

“Tuyết Nhu không có dễ dàng bảo vệ như vậy.” Lâm Minh kiều nhỏ giọng lầm bầm, “Cậu trước kia cùng Hoắc Anh Tuấn kết hôn, chẳng phải cũng không có bảo vệ được trái tim của mình sao.”

“Ừm, nhưng cho dù không làm được thì ít nhất cũng nên nhớ phụ nữ phải yêu bản thân nhiều hơn.” Khương Tuyết Nhu nói

“Ừm, tớ hiểu rồi.”

Lâm Minh Kiều gật đầu, đối với Giang Bồi Viễn, trả giá và yêu thương như vậy, một lần là đủ.

Trên đời này, chỉ có chính mình, sẽ không bao giờ làm tổn thương chính mình.

Không bao lâu, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Trong lòng cô hơi nao nao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK