Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Vương Quý cảm thấy khó chịu với những lời cô nói nhưng trong lòng có chút hổ thẹn nhưng có một số việc ông không thể nhượng bộ, “Cha thừa nhận con đã hy sinh rất nhiều cho Tống gia, cha sẽ đi gặp và thỏa thuận với ông của con về việc cho con thêm số cổ phần của Tống thị. ”

“Cha đang nói đến việc cho con từ 15% cổ phần thành 20% cổ phần” Tống Quân Nguyệt chế nhạo, “Hai đứa em con có 30% cổ phần, ngay cả bọn trẻ sau này khi sinh ra cũng sẽ có cổ phần, nhưng con thì…”

Tống Vương Quý sắc mặt thay đổi, đây là thỏa thuận riêng giữa ông và Tống Lão Gia, ngoại trừ ông ra thì không ai biết, “Làm sao con biết?”

“Con biết nhiều hơn so với mọi người nghĩ.”

Tống Quân Nguyệt nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì bên trong chữa nỗi buồn bã,bi thương còn bên ngoài thì lạnh lẽo.

“Quân Nguyệt, chuyện này không phải do con quyết định.”

Tống Vương Quý bất đắc dĩ nói: “Dù sao ông nội con thường rất cởi mở, nhưng dù sao ông ấy cũng là người của thế hệ trước, mấy ý kiến ​​của chúng ta cũng không thể thay đổi được quyết định của ông ấy. Nếu cứ tiếp tục tranh giành như thế này thì có khi con không còn một chút cổ phần nào cả. Hãy nghe cha từ bỏ ý nghĩ đó đi, nếu không chuyện phát sinh ngày hôm nay cha sẽ không bỏ qua. ”

“Không cần bỏ qua, con có thể nói với cha rõ ràng.”

Tống Quân Nguyệt ánh mắt sắc bén, “Con muốn 50% cổ phần của công ty chuyển cho con trong vòng một tuần. Nếu không chuyển qua cho con, con sẽ lấy hết tài nguyên và thông tin của công ty để ra ngoài thành lập công ty khác, ngay cả Tống Đường con cũng sẽ lấy đi. ”

“Con đang đùa cha à.” Con mắt của Tống Vương Quý co rút lại một cách sắc bén, như thể ông ấy đang nghe một câu chuyện cười.

“Hiện tại con có thể nói rõ ràng cho cha biết, Diệp đường chủ của Tống Đường là người của con, Diệp đường chủ đã nắm hết toàn bộ quyền lực của Tống Đường còn trong tập đoàn Tống thị thì lại nằm trong tay con.”

Tống Quân Nguyệt không còn nhiều kiên nhẫn để nói chuyện với ông ấy nữa, “Cho nên con biết việc ông nội lập đi chúc, thậm chí con còn biết mật khẩu két sắt của ông ấy. Cha vẫn không hiểu tại sao các cổ đông lại nghe theo con đúng không? Là vì con có Tống Đường, bọn

họ không có bí mật nào qua được mắt con.”

“Ông nội tuy đã già có một số quan niệm cũ kỹ nhưng là người thông minh nên có việc gì thì cũng tiếp nhận. Ông nội già rồi nên về hưu đi, có một số việc của Tống gia không đến lượt ông nội quản.”

Gương mặt xinh đẹp của Tống Quân Nguyệt lạnh như băng, “Trước đây, con muốn ông ấy điều hành nên mắt nhắm mắt mở nhưng hiện tại con không muốn ông ấy điều hành nữa. Cha đừng để toàn bộ Tống thị đều bị chôn vùi trong tay ông ấy. ”

“Con… .”

Tống Vương Quý trợn to mắt, hơi thở gấp gáp.

Có lẽ nó xảy ra ngoài dự liệu.

Bọn họ nhiều người như vậy cũng không hề phát giác ra..

Ông luôn cho rằng Tống Đường nằm trong tay Tống Dung Đức.

“Quân Nguyệt, con có ý nghĩ này từ khi nào? Có phải hay không con đã sớm muốn thao túng Tống thị?”

Tống Vương Quý phức tạp nhìn con gái, phát hiện ông chưa từng hiểu cô hay là Tống Quân Nguyệt đang che giấu rất kỹ.

“Quân Nguyệt, có một số chuyện không đơn giản như con nghĩ, Tống gia có được ngày hôm nay, Tống thị có thể phát triển thuận lợi như vậy, đều là do chú của con đang làm trong giới chính trị mở đường…”

Cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra,Tống Thanh Duệ mặc áo khoác đen bước vào.

” Chị Quân Nguyệt, chị cùng bác nói gì vậy.”

Trên mặt anh ấy đầy ẩn ý và có nụ cười như gió xuân thổi hiu hiu.

“Nói chuyện.” Tống Quân Nguyệt nhẹ giọng nói.

Tống Vương Quý nhìn Tống Thanh Duệ sững sờ “Thanh Duệ, cháu……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK